Đại Lão Huyền Học [...] – Chương 631

Chương 631: Từng manh mối
Không phải Lương Quân chưa từng nghĩ đến việc xoa dịu mối quan hệ giữa hai người cứ hễ ta nhắc đến là Lương Hạo Nhiên sẽ luôn im lặng từ chối, bộ dáng "cha chuyện của cha, con không muốn nghe gì cả", trực tiếp khiến Lương Quân nổi cơn thịnh nộ.
Bạn bè bên cạnh Lương Hạo Nhiên càng ngày càng ít, cậu ta thường xuyên độc một mình, cả người càng lúc càng thêm trầm mặc và kiệm lời.
Mà lúc này, Lương Nhị Bảo vẫn còn là một đứa bé sơ sinh, lớn lên trắng trẻo mềm mại, đôi mắt to, làn da trắng, vừa thấy ta là nhoẻn cái miệng không răng hi hi, khiến cho một người cha như Lương Quân thấy mà chỉ cảm thấy toàn bộ trái tim đều mềm nhũn.
Anh ta dồn phần lớn sức lực và tâm trí lên người Lương Nhị Bảo, thậm chí mỗi ngày chỉ riêng việc hỏi cậu bé đã ăn cái gì và uống cái gì cũng đã có thể hỏi rất lâu, tất cả mọi người đều biết ta càng ngày càng coi trọng Lương Nhị Bảo.
Đương nhiên, cũng bao gồm cả Lương Hạo Nhiên.
Đợi khi Nhị Bảo lớn rồi, có thể đưa đến trường mẫu giáo, cuối cùng thì Lương Quân cũng bớt ra chút thời gian đi xem con trai cả, sau đó bỗng nhiên phát hiện ra cậu ta đã không cho phép bất cứ một người nào lại gần mình nữa.
Cho dù là ta, Phương Phương hoặc là bà nội của mình, tất cả bọn họ đều không Lương Hạo Nhiên cho phép tiếp cận mình.
Cậu ta không thích chuyện, không thích xã giao, ngày nào cũng nhốt mình trong phòng, không phải chơi điện tử mà là đối diện với bức tường mỗi ngày, hoặc là bức ảnh của người mẹ quá cố mà ngẩn người.
Lương Quân đặc biệt tìm bác sĩ đến khám, kết quả chẩn đoán cho ra là mắc chứng trầm cảm, còn là dưới huống gặp phải chuyện quá đả kích dẫn đến chìm đắm trong suy tưởng cá nhân, khó mà tiến hành giao lưu và trao đổi bình thường, thậm chí còn có khuynh hướng tự và tự sát.
Bây giờ Lương Quân muốn hối hận thì cũng đã muộn rồi, chỉ có thể cố hết khả năng để con trai có thể cảm giác một người cha như ta vẫn còn rất thương cậu ta, cũng cố gắng hết sức chuyện và tương tác với cậu ta nhiều hơn.
Nhưng một bên khác vẫn còn chuyện kinh doanh của mình, còn có Lương Nhị Bảo và vợ Phương Phương, cho nên sự quan tâm chân chính có thể dành cho Lương Hạo Nhiên thật sự rất có hạn.
Rất nhanh đã vài tháng trôi qua, Lương Quân tự cảm thấy mình đã rất cố gắng rồi thu hoạch lại cực kỳ ít như cũ.
Mỗi lần ta thấy đứa con trai út hoạt bát, cởi mở và biết nịnh là đều không nhịn mà thấy chua xót trong lòng, nếu như con trai cả có thể như thế thì tốt biết bao, ta khó tránh khỏi tự oán trách bản thân đã không chăm sóc con cái tử tế.
Nhưng đồng thời, ta cũng cảm thấy may mắn vì mình có hai đứa con trai, cho dù một đứa trong số chúng xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì một đứa còn lại vẫn có thể thay thế vị trí của ta.
Nhưng ta chưa bao giờ từng suy nghĩ này với bất cứ ai cả, nó chỉ từng xuất hiện ở tận sâu trong đáy lòng của ta vài lần.
Mấy năm nay, Lương Quân đã tìm vài bác sĩ tâm lý đến cho Lương Hạo Nhiên, một khoảng thời gian trước còn đỡ, gần đây cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà đột nhiên đứa trẻ đó không chịu cho bác sĩ tâm lý khám nữa, vẫn là nhốt mình trong phòng như cũ, không bằng lòng bước một bước ra khỏi cánh cửa phòng.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Lương Quân khó coi hơn vài phần.
Hơn nữa, ta cũng chỉ chợt nhớ đến mấy chuyện này sau khi đã suy nghĩ rất lâu, có thể nhớ đại khái đều là chuyện có ấn tượng không tồi, còn phần lớn thì đã quên hết rồi.
Nhưng ta nhớ trước đây Lương Hạo Nhiên vẫn là một đứa trẻ rất hoạt bát và cởi mở, tất cả những chuyện này đều có liên quan đến việc Phương Phương gả vào đây.
Bây giờ hồi tưởng lại những chi tiết ngày hôm đó, ví dụ như tới nhà ta khách, tại sao rõ ràng ta đã không tiện uống rượu tối hôm đó vẫn muốn uống rượu, thậm chí còn ra sức chuốc say ta, chuốc đến độ say như chết.
Còn cả người chồng chưa cưới kia cũng rất kỳ quái, mà lại có thể để một mình vợ chưa cưới của mình ở lại nhà một người đàn ông độc thân, rồi cứ thế trực tiếp rời đi.
Bây giờ nghĩ đến, ngược lại trông giống như bọn họ cố tạo một cơ hội cho ta và Phương Phương .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...