Chương 630: Con đầu
Người duy nhất thể hiện ra cảm trái ngược đối với chuyện này cũng chỉ có một mình Lương Hạo Nhiên.
Trong ba năm Phương Phương chăm sóc cậu ta, ấn tượng của cậu ta về người giúp việc này cũng không tồi.
Nhưng sau này nghe ta dây dưa với cha mình là ấn tượng của Lương Hạo Nhiên về ta lập tức giảm xuống một trăm tám mươi độ.
Vốn dĩ cậu ta còn rất kính trọng gọi Phương Phương một tiếng dì, từ sau khi hai người kia quyết định kết hôn, ngược lại, cậu ta đã không còn muốn gọi nữa.
Lương Quân cũng biết con trai có suy nghĩ gì ta vốn chỉ cho rằng qua một khoảng thời gian nữa là ổn ngay thôi, không ngờ đứa trẻ này hình như đến thời kỳ phản nghịch, ta gì thì cậu ta cũng không bằng lòng nghe, ngược lại còn chống đối.
Cũng chính lúc này, Phương Phương kiểm tra phát hiện mình có thai, dựa theo thời gian suy ngược về trước đó, mà trong đêm cái đêm lần đầu tiên của bọn họ đã trúng chiêu, không thể không là trùng hợp.
Lương Hạo Nhiên là đứa con đầu tiên của Lương Quân, khi ta kết hôn còn rất trẻ, vợ mẹ Lương trúng, bà cụ cảm thấy đó là một người phụ nữ biết cách sống.
Sau này hai người bọn họ cứ như mà kết hôn, lúc Lương Hạo Nhiên chào đời thì Lương Quân thậm chí còn chưa tròn hai mươi tuổi, hoàn toàn không biết phải cha thế nào.
Cho nên mới đầu khi đối diện với Lương Hạo Nhiên, trong lòng Lương Quân cũng không thích đứa trẻ bao nhiêu.
Lúc còn nhỏ, Lương Hạo Nhiên còn từng bị ta đánh không ít lần, đến sau này dần dần trưởng thành rồi, hai cha con mới hòa hợp hơn rất nhiều.
Mà bây giờ, Lương Quân đã sắp bốn mươi tuổi rồi, tính bao dung đối với trẻ con cũng mạnh hơn, cái thứ gọi là " thương của cha" ở trong lòng cũng đã nhiều hơn một chút.
Đứa trẻ thứ hai còn chưa chào đời mà ta đã mong ngóng không chịu rồi.
Lương Quân không biết có phải đàn ông đều như thế cả hay không, bằng không, tại sao lại có một câu xưa như "mọi người đều thích trẻ con" chứ? Người nhỏ nhất luôn ưu tiên hơn rất nhiều.
Anh ta vô cùng mến đứa con trong bụng của Phương Phương, đối với cầu mà ta đưa ra lại càng là có thể thỏa mãn thì sẽ cố hết sức thỏa mãn, mỗi ngày về nhà sớm cũng chỉ để có thể chơi với hai mẹ con bọn họ.
Lúc này, tuy rằng Lương Hạo Nhiên hờn dỗi cũng chỉ lạnh lùng dập cửa, chứ bình thường chuyện không hề quá phận.
Từ sau khi Phương Phương mang thai là tính cách của ta thay đổi, không biết là đứa trẻ này đã cho ta tự tin hay là thế nào mà ta không còn cái tính ngậm bồ hòn ngọt như ngày xưa nữa, thái độ ở rất nhiều chuyện còn cương quyết hơn rất nhiều.
Trong lòng Lương Quân đã hơi bất mãn cũng vì nể mặt ta đang mang thai mà chẳng gì cả.
Đến sau này có một ngày, ta ra ngoài đến công trường xem nguyên vật liệu mới, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà vừa vặn Lương Hạo Nhiên và Phương Phương ở nhà xảy ra xung đột, dẫn đến Phương Phương tức quá phải nhập viện, Lương Nhị Bảo cũng vì thế mà đẻ non.
Nhìn đứa con trai út còn đỏ hỏn nằm trong lồng ấp kia, Lương Quân tức đến mức ra tay đánh Lương Hạo Nhiên một trận.
Từ lúc đứa trẻ hơn mười tuổi là ta đã không còn tay chân nữa, đây là lần đầu tiên Lương Hạo Nhiên bị đánh sau khi trưởng thành.
Lương Quân muốn tống cậu ta đến xin lỗi Phương Phương đứa trẻ này có thế nào cũng không chịu, đến cuối cùng, Lương Quân không gì cậu ta nên lại đánh thêm vài cái nữa cho hả giận.
Sau đó, ta bận rộn chăm sóc Phương Phương đang ở cữ và Lương Nhị Bảo, có đôi khi còn phải chạy đi lo việc ăn của cửa hàng, nên hoàn toàn không có hơi sức đâu ra quản thằng con trai lớn.
Đợi đến khi ta cuối cùng cũng bớt ra chút tâm thần từ trong mấy việc này thì Lương Hạo Nhiên đã biến thành một thiếu niên mang khí chất u ám rồi.
Lương Quân thử giảng giải lý lẽ đều bị đôi mắt u ám và nặng nề đó của cậu ta lại, đến cuối cùng, ta cũng không thể rõ ràng mình có suy nghĩ gì, bởi cuối cùng cũng không thèm quản mấy chuyện này nữa.
Đến sau đó, thành tích của Lương Hạo Nhiên trượt dốc mỗi ngày một khủng khiếp hơn, trước đây còn có thể xếp vào mười hạng đầu trong lớp sau này trực tiếp rớt xuống cuối bảng luôn.
Bạn thấy sao?