Chương 626: Không thể nào
Nói xong, chỉ sợ Lương Quân cảm thấy mình tới đây để xem náo nhiệt cho nên Hà Đại Long lại vội vàng bổ sung thêm vài câu: "Chú em Lương, hồi xưa lúc còn khó khăn như thế, chính đã giúp rất nhiều, đều ghi nhớ trong lòng cả, cho nên sau khi nghe đại sư chuyện này, cảm thấy có thế nào cũng phải với một tiếng, tự mình phán đoán xem có phải đã ôm nhầm đứa nào ở bệnh viện rồi không?"
Hà Đại Long cũng không lập tức nhắc ngay đến chuyện vợ của Lương Quân đã cắm sừng ta, không bằng không chứng, còn không bằng là bế nhầm ở bệnh viện đi cho rồi.
"Không thể nào!" Trên gương mặt hàm hậu của Lương Quân hiện ra vẻ khó tin, ta kiên quyết không tin vào những lời mà Hà Đại Long đã .
"Làm sao có thể như thế , thằng cả mẹ nó sinh ở bệnh viện, hồi đó em còn chính tay bế nó ra khỏi phòng sinh cơ mà, nó chắc chắn là con trai ruột của em."
"Thằng hai lại càng không có khả năng hơn, lúc Phương Phương với em lấy nhau vẫn còn là một... một , sao có khả năng ?"
Hà Đại Long cũng biết chuyện này quả thật rất khó khiến người chấp nhận ta đã từng tận mắt chứng kiến thực lực mạnh mẽ của Vệ Miên rồi, theo quan điểm của ta thì Vệ Miên chắc chắn không có khả năng bói nhầm.
"Chú em, trở về giám định quan hệ cha con đi đã, nếu hai đứa đều không có vấn đề gì đó đúng là chuyện đáng mừng, nếu có một trong hai đứa nó thật sự giống như đại sư , chúng ta phải nghĩ cách tìm cháu trai ruột của , cũng không thể để nó chịu khổ ở nơi mà chúng ta không thấy .
Dù sao thì giám định quan hệ cha con cũng không tốn thời gian cho lắm, coi như tốn tiền mua thuốc an thần, có phải không?"
Lương Quân theo bản năng muốn phản bác, sao có khả năng bế nhầm chứ? Trước đây ta đã từng đọc không ít bản tin về chuyện bế nhầm con, nếu như chuyện này rơi lên người mình thì ta lại hoàn toàn không thể nào tin .
"Không thể nào, chắc chắn không có khả năng, đừng thấy hai đứa con trai đều không giống em hồi tụi nó còn nhỏ đều giống em y như đúc.
Người ta còn giống như tạc tượng cơ mà, sao có khả năng không phải con ruột của em ?"
Lương Quân cũng biết Hà Đại Long quả thật có lòng tốt trong lòng ta vẫn thấy hơi không thoải mái, nuôi con trai đã nhiều năm như thế rồi, sao có thể không phải con của mình thì chính là không phải con của mình chứ.
Hơn nữa, loại cảm giác máu mủ thâm đó sẽ không sai đâu, ta thấy con trai là thương của cha đã sắp tràn cả ra luôn đây này, đây còn không tính là con đẻ phải thế nào mới tính.
"Chú em Lương, thật đấy, Vệ đại sư vô cùng lợi , nghe đi, vẫn nên đi giám định thử đi đã, bất cứ chuyện gì cũng có vạn nhất cơ mà?"
"Không cần, em tin chúng nó đều là con trai của mình."
Hà Đại Long còn muốn khuyên thêm vài câu nữa rõ ràng Lương Quân đã hơi bất mãn rồi, ta cũng không tiện quá mức cố chấp mà chỉ có thể hậm hực dừng lại, sau đó đến chuyện khác.
Khí áp vốn đã giảm xuống giữa hai người từ từ trở lại một chút.
Sau đó lại vừa vừa như thường, ngoài mặt qua thì hai người vẫn coi như ăn một bữa cơm vui vẻ, trên thực tế, Hà Đại Long vẫn chưa chịu từ bỏ.
Chủ yếu là ta không biết cái "để tang con" này sẽ ứng nghiệm lên người đứa con trai nào của Lương Quân.
Nghĩ đến là để tang con chắc hẳn là đứa con trai ruột kia đi, muốn biết người này là ai thì cách tốt nhất vẫn là giám định quan hệ cha con, sau đó sẽ biết ngay ai ứng nghiệm với người trong câu kia.
Nhưng cha của người ta lại không chịu tin, Hà Đại Long thật sự không biết còn có thể dùng cách gì nữa.
Mà một bên khác, Lương Quân cũng không hề bình tĩnh như Hà Đại Long tưởng, đừng thấy ngoài mặt ta tỏ ra rất bình thường trên thực tế, trong lòng vẫn luôn bất an.
Trước đây Lương Quân không hề tin tưởng mấy thứ này, lại càng không tin việc ăn không tốt chỉ cần tìm một người đến bày bố cái này cái kia, dưới huống những cái khác đều không thay đổi mà việc ăn vẫn có thể khởi sắc lên .
Bạn thấy sao?