Chương 609: Chứng kiến
Bác sĩ không có bất cứ một sự giúp đỡ nào nên cha Mã kêu người đưa ông ta về luôn, lại tìm thêm vài bác sĩ khác có liên quan đến lĩnh vực này và cũng có độ nổi tiếng nhất định tới khám, kết luận đều giống như trước đó.
Chuyện của Mã Minh Tuệ đã nhanh chóng bị đồn thổi, có bè của cha Mã tới đây khuyên ông ta, ý tứ đại loại là nếu đã không dựa vào đứa con này không bằng tranh thủ sinh thêm một đứa nữa, không chừng lại đẻ con trai?
Hơn nữa, bây giờ ông ta mới hơn năm mươi thôi, có điều kiện gia đình như , sống đến bảy, tám mươi tuổi là chuyện không thành vấn đề, tới khi ấy, con trai út chắc chắn cũng đã trưởng thành rồi.
Sau đó còn mình có quen biết một vị bác sĩ vô cùng lợi , chuyên môn chữa trị cho loại hình không thể mang thai và sinh nở, có thể giới thiệu cho ông ta, cha Mã vô cùng lòng.
Cơn đau đớn khi mất đi đứa con cũng vơi đi không ít.
Mà Mã Minh Tuệ lại biết rất rõ ràng tất cả những chuyện này.
"Không thể đẻ! Không phép đẻ! Tất cả mọi thứ trong nhà đều là của con, con còn chưa chết đâu đấy! Cha! Cha mau con đi! Cha cha!"
Cô ta thấy ánh mắt dao của cha mình là không nhịn mà sợ hãi, ta đã quá hiểu lợi ích của đứa con độc nhất rồi.
Cho dù mẹ đẻ của ta có phải bồ nhí của cha hay không, chỉ cần ta là đứa con duy nhất thì cha chắc chắn vẫn sẽ coi trọng ta, cho dù là tiền hay là quyền đều sẽ cho ta ở một mức độ lớn nhất!
Nhưng bây giờ ta chỉ đang hôn mê mà thôi, mà cha lại bị người giục đẻ đứa thứ hai?
Mã Minh Tuệ chỉ cần vừa nghĩ đến việc lỡ như một ngày nào đó sau khi ta tỉnh lại, phát hiện ra mình có thêm một đứa em trai, hơn nữa, không biết lại có thêm một bà mẹ kế trẻ tuổi và xinh đẹp nào nữa, là ta lại không nhịn mà gào thét.
Nhưng người xung quanh dường như đều không nghe thấy tiếng của ta, trên gương mặt của mọi người đều treo vẻ quan tâm và hiểu ý người đầy giả tạo.
Cô ta chỉ có thể trơ mắt cha mình với người gọi là chuyên gia kia gặp nhau, sau đó dựa theo cầu của đối phương để kiểm tra sức khỏe, tiếp đấy là kê đơn thuốc điều chỉnh.
Nhìn sắc mặt của cha mỗi ngày một tốt lên, tiếng gào thét của Mã Minh Tuệ càng ngày càng tuyệt vọng.
Cô ta phải tỉnh lại, phải lập tức tỉnh lại ngay, nếu không tỉnh lại thì toàn bộ mọi thứ thuộc về ta đều sẽ biến thành của người khác!
Trong khoảng thời gian này, Thiện Hồng Phát cũng thường xuyên tới đây, lâu thì ba ngày, mà ngắn thì hai ngày thậm chí là một ngày, ta đều sẽ tới bệnh viện thăm vợ mình.
Ở trước mặt mọi người, hai người bọn họ chính là cặp vợ chồng vô cùng ân ái cho nên đối với việc Mã Minh Tuệ hôn mê bất tỉnh, Thiện Hồng Phát cứ thường xuyên thể hiện ra cảm sâu đậm và sự đơn một cách đúng thời điểm là , còn những lúc khác, cứ để bản thân bọn họ tự biên tự diễn đi.
Thế , mỗi lần sau khi người chồng sâu nghĩa nặng ngoài mặt kia đi vào phòng bệnh đều sẽ ngồi trên chiếc sô pha nhỏ trong phòng khách nhỏ bên ngoài giường bệnh chơi điện thoại.
Chứ hoàn toàn không thèm lại gần giường bệnh dù chỉ một bước.
Có đôi khi sẽ chơi vài ván điện tử, có đôi khi là chuyện sôi nổi với một chủ kênh video nữ, thậm chí còn thưởng cho chủ kênh nữ món quà mười mấy vạn tệ ngay trước mặt vợ mình.
Anh ta còn ve vãn mấy người phụ nữa kia một cách đốn mạt, tặng quà cho bọn họ nhảy múa, càng nóng bỏng thì thưởng cho càng nhiều.
Mấy người phụ nữ cũng lén kết Wechat với ta, đặc biệt nhảy cho ta xem, cái mùi quyến rũ phải là không thể nào trắng trợn hơn nữa.
Nhưng Thiện Hồng Phát vẫn vui vẻ chấp nhận.
Mã Minh Tuệ vốn đã bực mình vì cha mình định sinh thêm một đứa con nữa, bây giờ thấy Thiện Hồng Phát như quả thật chỉ muốn tức đến nổ tung.
Thậm chí ta còn muốn bóp chết tên này ta đã thử mấy lần rồi, kết cục là đến ngay cả góc áo của người ta mà mình còn không sờ đến thì thôi.
Đến cuối cùng, tần suất Thiện Hồng Phát ghé thăm càng ngày càng ít, thời gian nán lại trong phòng cũng dần dần giảm đi.
Bạn thấy sao?