Đại Lão Huyền Học [...] – Chương 606

Chương 606: Tính toán
Bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì đột nhiên lại nghĩ đến một đoạn tiết trong [Final Destination], hình như có thứ gì đó đã chằm chằm vào Mã Minh Tuệ, không đòi mạng của ta là không chịu dừng ấy!
Chỉ nghĩ như thế thôi, mấy người đã cảm thấy da gà da vịt trên người đều nổi hết cả lên rồi.
Sau bốn tiếng đồng hồ, đèn phòng phẫu thuật cuối cùng cũng dập tắt, cái mạng của Mã Minh Tuệ tạm thời bảo vệ, ta cũng đẩy vào phòng bệnh ICU.
Bác sĩ chữa trị chính thấy Thiện Hồng Phát đang đợi ở ngoài cửa bèn đi đến trước mặt ta với vẻ mặt nặng nề.
"Tình hình của Mã không khả quan cho lắm, trên người ta tổng cộng có chín chỗ gãy xương, chỉ xương xương sườn đã gãy ba cái, có một cái trực tiếp đâm thủng màng phổi, còn có một cái đã đâm vào lá phổi bên phải."
"Chỉ là, ngoại trừ những vết thương trên cơ thể này ra thì vết thương mà phần đầu phải chịu lại càng nghiêm trọng hơn, vụ tai nạn giao thông vừa rồi đã khiến não bộ của ta bị chấn mạnh, thần kinh não cũng bị thương nặng!"
"Trước mắt, chúng tôi cũng không thể xác định rốt cuộc đến khi nào Mã mới tỉnh lại, thậm chí sau này có thể tỉnh lại hay không cũng không xác định, tất cả đều phải xem mức độ hồi phục của ta sau này."
Thiện Hồng Phát nghe xong mấy lời này, ngược lại trên gương mặt không có sự thay đổi nào hết, thật ra ban nãy lúc ta đưa người đến đây cũng đã nghĩ đến vấn đề này rồi.
Vừa nghe thần kinh não bị thương là trong lòng ta đã có tính toán.
Tổn thương thần kinh não là chuyện không thể xoay chuyển rồi, cho dù một ngày nào đó tỉnh lại chắc chắn cũng sẽ có hậu di chứng.
Hậu di chứng thường thấy nhất chính là bại não, nhất là tứ chi bại liệt khá nghiêm trọng, có vài người thậm chí cả đời đều không thể đi lại bình thường .
Tổn thần kinh não sẽ còn tạo thành ảnh hưởng đối với trí tuệ, nếu nghiêm trọng hơn thậm chí còn không thể tự sinh hoạt mà cần người bên cạnh chăm sóc.
Hai người chỉ là liên hôn thương mại nên Thiện Hồng Phát sẽ không tự tìm tội cho mình chịu đâu.
Bác sĩ chữa trị chính thấy ta không gì vì thế lại tiếp tục : "Còn cả vết thương trên mặt Mã nữa, chúng tôi đã mời chuyên gia thẩm mỹ có uy tín tới đây giúp chữa trị rồi, không biết rốt cuộc ta đã bị thứ gì bị thương, hình như trên đó còn có chất lỏng mang tính ăn mòn gì đấy dẫn đến biểu bì ở bộ phận này bị ăn mòn, chúng tôi chỉ có thể vô cùng tiếc nuối thông báo với rằng cho dù có phẫu thuật thì cũng không có cách nào khôi phục lại đến mức độ ban đầu đâu."
Về phần rốt cuộc có thể đến mức độ nào thì bọn họ chỉ có thể cố gắng hết sức mà thôi, phẫu thuật chỉnh sửa cũng không phải chỉ một lần, hai lần là có thể hoàn thành, đây là cả một quá trình lâu dài.
"Vấn đề này không quan trọng." Thiện Hồng Phát nhíu mày bảo.
Đã là lúc nào rồi, ai còn quan tâm mặt ta có để lại sẹo hay không cơ chứ, nếu biến thành đứa ngốc hoặc là bại liệt, mặt không để lại sẹo cũng có tác dụng gì.
Bác sĩ chữa trị chính cũng cảm thấy như thế, ta nhất định phải thông báo hình liên quan đến bệnh nhân dù chỉ là một chút chuyện cỏn con nhỏ nhặt với người nhà của bệnh nhân một lần, đặc biệt là với người nhà vừa có tiền vừa thế như .
Đúng lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi có dáng người cao gầy đi từ một đầu hành lang khác tới, Thiện Hồng Phát thấy đối phương sau đó lập tức thu lại vẻ lạnh lùng trên gương mặt mà biến thành sốt ruột và lo lắng.
Anh ta quen người đàn ông trẻ tuổi này, đây chính là trợ lý đặc biệt của cha vợ ta, rất nhiều lần cha vợ có chuyện gì cần dặn dò đều sẽ phái trợ lý đặc biệt này tới chuyển lời.
Sau đó, bác sĩ chữa trị chính giải thích với trợ lý Châu thế nào chính là chuyện của nhà bọn họ.
Hôm đó, buổi sáng Vệ Miên không có tiết nên ngủ thẳng đến tận trưa mới rời giường.
Buổi chiều, vừa mới đến lớp học đã nhận tin nhắn mà Trịnh Hạo gửi tới, sau khi thấy hình hiện giờ của Mã Minh Tuệ miêu tả bên trên này, cục tức vẫn luôn nghẹn trong cổ họng từ sau khi biết tin Trần Bảo Sơn bị thương cuối cùng cũng đã xả hơn một nửa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...