Đại Chiến Với Bạn [...] – Chương 9

9

 

Dương Phượng: “Gỡ xuống nhanh, mau gỡ xuống cho tôi! Cô đang vu khống tôi, tôi sẽ kiện tội phỉ báng!“

 

Tôi: “Cô có mời cả giáo sư La Tường đến cũng vô dụng, video giám sát là thật, không thể chối cãi.“

 

Nói đến việc phát hiện ra ta là con chuột chuyên đi ăn cắp, cũng là bởi vì Dương Phượng vừa muốn dùng đồ ăn cắp, lại vừa muốn đổ tội cho tôi. Lợi dụng lúc không có ai ở ký túc xá, ta đã lấy hết chai lọ của Lâm Trân Trân, đổ nước hoa hồng, mỹ phẩm vào lọ chiết của mình.

 

Sau đó nhét những chai lọ rỗng vào tủ quần áo, ngăn kéo của tôi, chắc là muốn nhân lúc chuẩn bị viết "bài văn" vu khống tôi, thêm cái tội ăn cắp mỹ phẩm của cùng phòng để chết tôi.

 

Tôi không chọc gì đến ta, ta tự biến mình thành "kẻ nổi bật" trong tầm giám sát của tôi, tự chui đầu vào lưới, để lại bằng chứng video cho tôi.

 

Tự tự chịu.

 

Tôi khẩy, ai muốn sự với tôi, tôi sẽ tiếp chiêu.

 

Dương Phượng không dám trả lời tôi trong nhóm chat, vì ta cũng không biết tôi còn nắm thóp gì của ta nữa, nên đã nhắn tin riêng cho tôi qua WeChat.

 

Dương Phượng: “Thẩm Vân, gỡ xuống nhanh!“

 

Tôi: “Xin lỗi, đã quá hai phút rồi, không gỡ nữa.“

 

Dương Phượng: “Cùng là cùng phòng, nhất định phải sao?“

 

Khi ta và Lâm Trân Trân bắt nạt tôi, vu oan tôi, muốn bôi nhọ tôi, muốn khó dễ cho tôi, có nghĩ đến nghĩa bè hay không?

 

Tôi: “Nếu tôi không biết các xấu xa như , sớm có sự chuẩn bị. Thì lúc này với hai bàn tay trắng, chỉ cần một câu là có thể gắn cho tôi cái mác quyến rũ trai của người khác, tiểu tam, còn ăn cắp đồ, có nghĩ đến học sẽ tôi như thế nào không? Nhà trường sẽ tôi và xử lý tôi như thế nào không?“

 

Tôi: “Cùng là con , có biết những lời vu khống này sẽ ra rắc rối lớn như thế nào cho một không?“

 

Tôi: “Các đều muốn chết tôi, tại sao tôi phải nương tay với các ?“

 

Dương Phượng căn bản không nghe lọt tai những lời tôi . Nhìn cách ta nịnh nọt Lâm Trân Trân, cùng Lâm Trân Trân cấu kết với nhau, có thể thấy loại người như ta sẽ không bao giờ biết đặt mình vào vị trí của người khác. Chỉ khi nào dao đâm vào người ta, ta mới kêu đau.

 

Lúc này, ta biết tôi sẽ không bỏ qua cho ta, ta cũng phát điên.

 

Liên tục gửi tin nhắn chửi bới tôi.

 

“Con khốn, cứ đợi đấy, không để tôi sống yên ổn, tôi cũng sẽ không để yên ổn!“

 

“Tốt nhất đừng xuất hiện, tôi phát điên rồi, tôi phát điên rồi, tôi muốn đâm chết !“

 

“Cô hủy tương lai của tôi, con đàn bà độc ác, tôi chết cũng phải kéo chết cùng!“

 

“Bây giờ cả lớp, không, cả trường đều biết chuyện của tôi, đều tại , đều tại con đàn bà xấu xa này, tương lai của tôi, tiền đồ của tôi, danh dự của tôi, đều mất hết rồi, mất hết rồi! Cô ở đâu, tôi sẽ đến đâm chết ngay lập tức!“

 

... Cô ta rõ ràng là tức điên lên, không chỉ năng lộn xộn, văng tục, mà còn câu nào câu nấy đều vi phạm đạo đức, thách thức pháp luật.

 

Hơn nữa, khi gặp chuyện, ta lại muốn đâm tôi, chứ không phải là xin lỗi, cầu xin tha thứ rồi tự kiểm điểm.

 

Tôi không thèm để ý đến ta, tắt thông báo tin nhắn, chụp màn hình và quay video lại những lời ta gửi cho tôi, rồi gửi cho luật sư của mẹ.

 

Sau một hồi náo loạn, giáo viên chủ nhiệm họp xong, thấy tin nhắn trong nhóm chat, vừa mở ra suýt chút nữa ngất xỉu.

 

Giáo viên chủ nhiệm trong trạng thái hoang mang: “?????“

 

Sau khi đọc hết lịch sử trò chuyện, giáo viên chủ nhiệm cảm thấy sự nghiệp của mình có lẽ sắp kết thúc.

 

Giáo viên chủ nhiệm run rẩy : “Các , các muốn phản à! Lâm Trân Trân, Dương Phượng, Thẩm Vân, lập tức đến văn phòng cho tôi!“

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...