Đại Chiến Với Bạn [...] – Chương 7

Tôi đã dự đoán Dương Phượng rất xấu xa, không ngờ ta có thể xấu xa đến mức triệt để như .

 

Cứ như tôi là người chết, không thể phản kháng lại .

 

Nếu cậu thích nhảy nhót, tôi sẽ để cậu nhảy nhót cho đã.

 

Tất cả tin nhắn ta gửi, tôi đều chụp màn hình, quay video lưu lại, sau đó gửi cho luật sư của mẹ tôi.

 

Thấy Dương Phượng bịa đặt cũng kha khá rồi, tôi gửi một sticker bay ra, long trọng xuất hiện.

 

Tôi: “Các đừng vội, tôi vừa đi ỉa, giờ mới quay lại. @Tất cả“

 

Tôi đăng đoạn ghi âm ghi lại lúc nghe lén ngoài cửa phòng lên, đồng thời @Dương Phượng và @Lâm Trân Trân.

 

“Dương Phượng, tôi và cậu vô oán vô cừu, cậu vì một suất học bổng không thuộc về mình, mà bịa đặt, bôi nhọ tôi như , đạo đức của cậu đâu? Lương tâm của cậu đâu? Cậu cứ chờ nhận thư luật sư đi! @Dương Phượng“

 

Vài phút sau, những học đã nghe đoạn ghi âm xong, lại ồn ào lên.

 

“Gắt, gắt, cả ký túc xá của họ đều điên hết rồi, màn phản đòn đỉnh cao!“

 

“Bố của Lâm Trân Trân là phó cục trưởng cục giáo dục? Nghe oai phết. Còn chỉ cần với giáo viên chủ nhiệm một tiếng, là có thể trao học bổng cho Dương Phượng, @giáo viên chủ nhiệm, giáo viên chủ nhiệm, thầy nhận tiền chưa? Thầy bị bắt cóc à? Nhận thì trả lời một tiếng.]

 

Giáo viên chủ nhiệm không có ở đây, thầy ấy và Phụ trách Sinh viên đang họp.

 

Tôi chọn thời điểm này để chiến đấu, chính là vì những người quản lý nhóm này không có mặt, không thể giải tán nhóm cũng không thể cấm ngôn!

 

“Đây chẳng phải là thao túng ngầm sao? Tôi cũng muốn nhận học bổng, tôi đã học tập, thi cử vất vả cả học kỳ, không thể để người khác cướp mất suất của tôi , giáo viên chủ nhiệm, thầy phải giữ vững lập trường của mình! @giáo viên chủ nhiệm“

 

“Kết hợp hai video lại xem. Tôi tóm tắt lại như sau, Lâm Trân Trân phải lòng cùng phòng của trai Lưu Đại Huân, dan díu với ta. Nhưng cùng phòng của Lưu Đại Huân chỉ muốn chơi với Lâm Trân Trân, ta để ý Thẩm Vân, vì Lâm Trân Trân rất thù địch với Thẩm Vân!“

 

“Tôi cũng hiểu như . Thế nên Lâm Trân Trân mới bảo Dương Phượng đi bôi nhọ Thẩm Vân, ghê gớm thật, phụ nữ thật đáng sợ!“

 

Cốt truyện xoay chuyển, lúc đầu là mắng Lâm Trân Trân, sau đó mắng tôi, cuối cùng lại phản phệ ngược lại Dương Phượng và Lâm Trân Trân.

 

Dương Phượng thấy , liền phát điên chửi bới.

 

Những lời ta mắng tôi thật khó nghe, tôi khó mà tin đây là những lời mà một người con , một người giáo dục có thể ra.

 

Nhưng tôi không quan tâm, đó chỉ là quả bom nhỏ.

 

Tôi còn có bom chìm!

 

8

 

Với sự giúp đỡ của bè, tôi đã có WeChat của Lưu Đại Huân.

 

Sáng sớm tôi đã add ta.

 

Anh ta biết chuyện trong nhóm lớp sớm muộn gì cũng bị lộ.

 

Nhưng tôi cảm thấy nên chọn thời điểm thích hợp.

 

Chủ yếu là tôi không muốn tiếp tục lãng phí quá nhiều thời gian cho chuyện này nữa, phương châm là nhanh chóng kết thúc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...