2
Buổi tối ở ký túc xá, tôi thích chỉ mặc váy ngủ, bên trong không mặc áo lót.
Nhưng từ khi Lâm Trân Trân có trai mới, trước đây chưa đến mười giờ đã về ký túc xá, thì bây giờ bảy giờ đã ở trong phòng gọi video với trai. Có lần tôi trèo xuống giường, quay đầu lại đã thấy ta chĩa ống kính về phía tôi, bị tôi phát hiện cũng không kiêng dè gì.
Tức đến mức tôi đau cả ngực.
Tôi đã lý trí chuyện với ta vài lần, bảo ta ý một chút khi gọi video, dù sao đây cũng là ký túc xá nữ, vẫn nên ý đến sự riêng tư một chút.
Mỗi lần ta đều , ngày hôm sau vẫn tiếp tục cái kiểu đó.
Tôi rất tức giận, cũng rất bất lực, đã không thể kiềm chế ta, thì chỉ có thể tránh mặt ta khi ta gọi video.
Nhưng ba ngày trước, tôi đang chuẩn bị đi tắm, thì nghe loáng loáng thấy tiếng Lâm Trân Trân chuyện điện thoại với trai ở ngoài cửa phòng tắm.
"Đại Huân, cùng phòng của , Chu Văn, không phải muốn quen với cùng phòng của em sao? Anh đưa ống kính cho cậu ấy đi, lát nữa em cho cậu ấy xem cùng phòng của em, để họ trò chuyện trực tiếp, biết đâu lại thành một cặp thì sao!"
Tôi chưa kịp phản ứng, Lâm Trân Trân đã bất ngờ đẩy cửa phòng tắm của tôi ra.
Ổ khóa cửa phòng tắm ký túc xá bị hỏng, không thể khóa , Lâm Trân Trân đẩy mạnh một cái, cửa bật tung ra, cuộc gọi video trên điện thoại vẫn mở, lúc này đang chĩa thẳng về phía tôi: "Thẩm Vân, cùng phòng của trai tôi, Chu Văn, muốn quen với cậu, trò chuyện một chút?"
May mà lúc này tôi chưa cởi đồ tắm, hành đột ngột của ta cũng khiến tôi tức điên người.
Tôi gầm lên, trực tiếp ném điện thoại của ta xuống đất, mắng: "Lâm Trân Trân, cậu cố ý hay bị điên hả? Trò chuyện cái khỉ gì mà trò chuyện, cậu thiếu đàn ông đến mức phải kiếm thêm đàn ông à? Không thấy tôi sắp tắm hả!"
Lâm Trân Trân liếc chiếc điện thoại vẫn đang gọi video trên sàn nhà, biết những lời tôi mắng ta đều bị trai và cùng phòng của ta nghe thấy, sắc mặt lập tức đen như mực.
Cô ta tức giận : "Vóc dáng của cậu có gì đẹp mà xem! Với cả cũng đâu có thấy gì đâu, có cần phải nổi giận chửi bới không!"
Tôi mặc kệ ta, chạy ra khỏi phòng tắm gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm kể lại chuyện này, giáo viên chủ nhiệm đến ký túc xá, tùy tiện mắng Lâm Trân Trân vài câu rồi rời đi. Sau khi giáo viên chủ nhiệm rời đi, Lâm Trân Trân bắt đầu phát điên với tôi.
"Thẩm Vân, chúng ta cứ chờ xem!"
Chắc chắn rồi, việc chụp lén ảnh của tôi là một phần trong kế hoạch "chờ xem" của ta.
3
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Lâm Trân Trân hừ một tiếng, lại cầm điện thoại lên gọi video cho trai.
Tuy tôi rất tức giận, vẫn còn lý trí.
Tin nhắn Lâm Trân Trân gửi quả thực là không thể thu hồi, muốn mọi người không xem bức ảnh đó, chỉ có thể giải tán nhóm.
Nhưng đây là nhóm lớp, sử dụng để thông báo các loại thông tin của trường, giáo viên chủ nhiệm không thể giải tán nhóm chỉ vì chuyện này, tôi tìm ấy, cũng chỉ tự chuốc bực vào người, thực tế không có tác dụng gì lớn.
Nhưng tôi cũng không thể chịu thiệt thòi này.
Nghĩ đến việc Lâm Trân Trân thích ăn mặc hở hang đi hẹn hò với trai trong rừng cây nhỏ của trường…
Cậu có thể chụp lén tôi, tôi cũng có thể chụp cậu.
Không ngờ cơ hội đến nhanh như , lại xuất hiện theo cách bất ngờ đến kinh ngạc.
Chuyện này đừng là đăng lên tường confessions của trường sẽ bùng nổ.
Cho dù lên cả bản tin xã hội, cũng sẽ sốt.
Bạn thấy sao?