Tôi biết ngay là mình không nên keo kiệt tiết kiệm mấy đồng bạc lẻ mà!
Chống lại bản lậu! Khiến bản lậu biến thành chuột chạy qua đường, người người ghét bỏ trên đất Trung Nguyên rộng lớn!
Ủng hộ bản gốc, bắt đầu từ tôi!
Châu Thanh Bạch ấp úng không nên lời. Giờ phút này, nội dung truyện trong bản lậu cũng không thể giúp gì cho tôi, tôi cũng không biết vì sao Châu Thanh Bạch lại biến thành cấp dưới của phía đối thủ, cho nên, tôi quyết định suy đoán to gan một chút.
Hẳn là Châu Thanh Bạch muốn ở lại bên cạnh Trì Dã gián điệp, sau đó cung cấp báo cho Châu Dục Bạch, nhỉ?
Sự kiên nhẫn của Trì Dã cuối cùng cũng cạn sạch, chỉ đơn giản giải thích thay cho Châu Thanh Bạch: “Tiểu Bạch ở bên cạnh tôi gián điệp để cung cấp báo cho .”
Châu Thanh Bạch mở to mắt ra cậu ta với ánh mắt kinh ngạc: “Hóa ra biết à……”
Tôi đã rồi mà, em ngốc nghếch của một tên ngốc thì có thể thông minh đến mức nào cơ chứ?
Châu Dục Bạch chau mày Châu Thanh Bạch, cảm trong mắt cũng phai nhạt bớt một chút: “Đồ ngốc.”
Ngay lúc tôi chuẩn bị kê ghế ngồi cắn hạt dưa tiếp tục hóng hớt vở kịch này thì Châu Dục Bạch bỗng dưng cue tôi: “Mặt Rỗ, chuẩn bị tiệc mừng thôi.”
...
Kiếp trước tôi nhiều việc ác, kiếp này, tôi công cho Châu Dục Bạch, cũng xem như là xóa bỏ toàn bộ tội nghiệt kiếp trước.
Xông tới địa bàn của đối thủ tố cáo người ta bán rượu cho trẻ vị thành niên đã là quá lắm rồi, không ngờ rằng người này còn dám cầu tôi mở tiệc ăn mừng trên địa bàn của đối thủ!
Chẳng phải em đang việc ở đây hay sao? Để cho em ấy chuẩn bị đi!
Nhưng những điều này tôi chỉ dám thầm trong lòng, cuối cùng vẫn phải cắn răng chuẩn bị tiệc ăn mừng trong câu lạc bộ Ngôi Vua.
4 người chúng tôi ngồi ngay chỗ của mình, ai nấy cũng im lặng không một lời, bầu không khí căng thẳng giằng co mất một lúc.
Trì Dã lên tiếng trước: “Tôi cảm thấy Tiểu Bạch là một người rất thông minh, việc cũng rất nhanh nhẹn, cho nên tôi muốn để ấy việc bên cạnh mình một thời gian, muốn thương lượng với một chút.”
Châu Dục Bạch nheo nheo mắt, liếc Trì Dã, muốn lại không : “Cậu chẳng khác nào dùng hai bàn tay trắng tham gia vào Thế Chiến 2 cả, lấy cái gì để ra điều kiện với tôi?”
“Sau này ở thành phố Giang, thấy Châu Dục Bạch tôi, nhớ phải cúi đầu người!”
Bạn thấy sao?