7
Ban đầu, tôi thám tử theo dõi Lưu Phương là vì thu thập chứng cứ.
Nhưng sau đó, lại phát hiện ra đôi em kì ba này thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt.
Vì chăm sóc cho Lưu Phương chu đáo, Lưu Đại Long vô cùng bận rộn, không có thời gian tiền bạc đi ra ngoài chơi bời, cuối cùng lại đặt tâm tư trên người em mình, còn rất hợp lí, “Dù sao mày cũng có thể để cho người khác chơi, chiều chuộng trai một chút thì đã sao? Bụng mày cũng đã lớn rồi, rất an toàn, tao chơi vài lần sẽ không ai biết đâu!”
Sau đó, hai em họ bắt đầu công khai loạn luân trong nhà.
Nếu không phải thám tử tư tôi cố ý chọn góc theo dõi tinh tế, quay video gửi cho tôi xem, có lẽ tôi nghĩ nát óc cũng không thể ngờ trên thế giới này lại có những kẻ kinh tởm như .
Rốt cuộc, mấy tháng sau, Lưu Phương sinh ra một đứa con.
Cô ta thậm chí còn không chờ đến ngày đứa trẻ đầy tháng đã vội vàng liên hệ với Lý Kiến, gọi thêm một đám phóng viên, phô trương thanh thế chạy đến trước công ti luật sư.
Cũng giống như kiếp trước, vừa thấy tôi, Lưu Phương liền khóc lóc thảm thương, uất ức chỉ tay vào mặt tôi, “Chu Nhiên, đồ súc sinh! Anh lại dám cưỡng hiếp tôi!”
Thanh âm của ta vừa cao vừa lớn, không chỉ kéo tới tất cả đồng nghiệp của tôi, còn hấp dẫn tất cả những nhân viên của các công ti chung tòa với chúng tôi đứng lại hóng chuyện.
Mà Lý Kiến đứng ở một bên đã sẵn sàng livestream, đắc ý tôi, “Ai, Chu Nhiên, thật không ngờ cậu lại là loại người bại hoại như ! Lúc trước khi Lưu Phương bị vợ tôi hiểu lầm, cậu còn ra vẻ đàng hoàng đạo mạo đứng ở một bên coi như không liên quan đến mình, cuối cùng hóa ra đứa con trong bụng ấy lại là của cậu!”
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.
“Cái gì?! Thật hay giả ?!”
“Tin tức trời gì đây?!”
“Bảo sao lúc trước khi thôi việc Lưu Phương còn khóc lóc đi tìm Chu Nhiên, hóa ra là như !”
Lưu Phương cũng rất biết xem xét thế, nắm chuẩn thời cơ mà giơ căn cước công dân ra trước camera của phóng viên, “Mọi người, hôm nay Lưu Phương tôi không ngại công bố danh tính thật của mình để cho mọi người biết sự thật, luật sư Chu Nhiên lợi dụng chức danh, giả bộ giúp đỡ, trên thực tế đã uy hiếp tôi, sau khi bị tôi từ chối nên thẹn quá hóa giận mà ra tay cường bạo tôi!”
Cô ta vừa vừa rơi nước mắt, “Tôi chỉ là một xuất thân nông thôn, không có bằng cấp, cũng không biết cách bảo vệ chính mình, sau này muốn báo cảnh sát lại bị Chu Nhiên uy hiếp tính mạng, rơi vào đường cùng định tự sát, may mắn luật sư Lý Kiến cứu giúp! Chính luật sư Lý Kiến đã cổ vũ tôi dùng pháp luật vũ khí sắc bén để bảo vệ cho quyền lợi chính đáng của mình, vì tôi mới có thể kiên trì đến bây giờ, sinh ra đứa trẻ này, chờ ngày có thể vạch trần bộ mặt giả dối của tên Chu Nhiên lòng lang dạ sói này!”
Cô ta dùng biểu cảm kiên cường lại dũng cảm ra những lời đã chuẩn bị từ trước, phong thái thà gãy chứ không cong vô cùng bất khuất, rất có khí chất của nữ chính không cúi đầu trước kẻ ác.
Lý Kiến lập tức hóa thân thành diễn viên thực lực, ra vẻ khiêm tốn xua tay, “Tôi chỉ không hành vi ác độc của Chu Nhiên mà thôi, đều là những chuyện mà tôi nên !”
Nhất thời, tất cả phóng viên cùng người ăn dưa có mặt ở đây đều sôi trào.
Bọn họ hết lời ca ngợi nhân phẩm cao đẹp của Lý Kiến, cảm trước tinh thần kiên cường mạnh mẽ của Lưu Phương, ánh mắt về phía tôi lại như thấy kẻ thù cha, tất cả đều là căm ghét oán hận.
Tôi không hề kinh ngạc hay xao trước cảnh này. Dù sao một bên là luật sư có danh tiếng, thiếu gia của doanh nhân thành đạt nhất trong thành phố, bên còn lại lại là bần hàn xuất thân nghèo khổ, mọi người sẽ theo bản năng đồng cảm với kẻ yếu, ai nấy đều cảm thấy Lưu Phương chính là người bị , lên tiếng bênh vực cho ta.
“Báo cảnh sát! Để cảnh sát tống tên tội phạm cưỡng hiếp không biết xấu hổ này vào tù!”
“Không những , hắn còn phải bồi thường cho con người ta nữa chứ! Một ngàn vạn, không, một trăm triệu mới xứng!”
“Cho dù bao nhiêu tiền đi chăng nữa cũng không để bù đắp tâm hồn đã bị thương tổn của Lưu Phương, tôi cảm thấy thứ đàn ông này nên thiến sống mới xứng!”
Lưu Phương và Lý Kiến thấy mọi người đứng về phía mình, sự đắc ý và hưng phấn trong đáy mắt hầu như không thể áp chế.
Tôi thấy mọi người đang càng lúc càng kích , biết đã đến lúc tôi lên sân khấu rồi.
8
Tôi lạnh bước lên một bước, chế giễu Lưu Phương chằm chằm, “Cô đứa trẻ này là con tôi, có chứng cứ gì không?”
Lưu Phương nghe lập tức hung hăng đáp trả, “Tôi biết sẽ không thừa nhận! Được thôi, cũng may tôi đã liên hệ với cơ quan giám định chuyên nghiệp, chỉ cần xét nghiệm hai mươi tư giờ là có thể cho ra kết quả!”
Ngay cả cơ quan giám định cũng đã chuẩn bị sẵn, xem ra ta thật sự rất tin tưởng vào ván cược này.
Tôi nhướn mày, “Được, tôi phải báo cảnh sát trước, để cảnh sát chứng kiến tất cả chuyện này. Nếu không lúc có kết quả, lại chối phắt thì tôi biết sao?!”
Lưu Phương sửng sốt, theo bản năng về phía Lý Kiến.
Lý Kiến lập tức mở miệng, “Báo thì báo! Cũng tiện cho cảnh sát bắt giữ tên tội phạm cưỡng gian này!”
Tôi nhanh chóng báo cảnh sát, muốn lập án bôi nhọ danh dự và nhân phẩm.
Cảnh sát thấy Lưu Phương khăng khăng một mực, cũng bắt đầu hoài nghi tôi thật sự phạm tội, ánh mắt về phía tôi mang theo khinh thường không thèm che giấu.
Tôi không tức giận, sau khi phối hợp với nhân viên lấy máu để xét nghiệm liền trở về chờ kết quả.
Trong lúc ấy, Lưu Phương và Lý Kiến thay nhau tạo sóng gió trên mạng xã hội, liên hệ với những tài khoản hot giúp bọn họ lan truyền chuyện này, thậm chí không ít công chúng hào hiệp hỗ trợ bọn họ chia sẻ mọi chuyện.
Phòng live của Lưu Phương nháy mắt có mấy trăm ngàn người theo dõi.
Lưu Phương vừa khóc lóc kể lể mọi chuyện vừa tranh thủ nhận quảng cáo, lưu lượng dồi dào nhanh chóng mang đến cho ta nguồn lợi nhuận khổng lồ.
Mà những người bên cạnh tôi cũng rất quan tâm đến chuyện này, cha mẹ lo lắng gọi cho tôi hỏi căn nguyên mọi chuyện, chỉ có Điềm Điềm vô cùng hào hứng muốn biết khi nào sẽ có kết quả giám định.
Bắt đầu từ lần đó, ấy đã đoán kế hoạch của Lưu Phương và Lý Kiến, cho nên cực kì .
Đời trước, Điềm Điềm vừa khóc vừa hỏi tôi vì sao lại phản bội ấy, tôi nghẹn lời không thể giải thích tiếng nào. Sau khi chia tay, ấy còn rơi vào trầm cảm, thậm chí suýt chút nữa tự bản thân mình.
Chỉ cần nghĩ tới những chuyện này, tôi càng quyết tâm phải đòi lại cả vốn lẫn lời!
Bạn thấy sao?