Cứu Trợ Con Sói [...] – Chương 1

1

 

“Anh ơi, cứu em với!!!”

 

Tôi và đoàn luật sư vừa mới bước vào trong thôn, một nhỏ tuổi vừa đen vừa gầy đã chạy tới quỳ xuống trước mặt tôi gào khóc, hai tay nắm lấy ống quần của tôi, run rẩy cầu xin, “Anh trai muốn bán em để lấy sính lễ, xin cứu em với!”

 

Ngay sau đó, một người đàn ông sắc mặt hùng hổ hung ác chạy tới quát mắng, “Thứ nuôi tốn cơm này, mày còn dám chạy?! Xem hôm nay tao có đánh chết mày không?!!”

 

Sau một hồi hoảng hốt, tôi mới nhận ra, tôi đã sống lại rồi.

 

Kiếp trước, tôi đã bị thân thế đáng thương của Lưu Phương lừa gạt, không để ý đến lời khuyên can của đồng nghiệp, kiên trì cố vấn ta kiện lên tòa án, giúp ta thoát khỏi trai Lưu Đại Long, sau đó còn tìm cho ta một công việc dọn dẹp ở công ty luật sư.

 

Không ngờ, lòng tốt của tôi lại khiến ta nảy sinh ảo tưởng, cho rằng tôi thích ta.

 

Cô ta không chỉ tuyên bố với người bên ngoài là tôi theo đuổi ta, còn thừa dịp tôi tăng ca đã cố ăn mặc gợi cảm đến quyến rũ tôi.

 

Tôi vô cùng hoảng sợ, khi phản ứng lại đã nghiêm mặt trách cứ, nhắc nhở ta thân là phụ nữ phải có tôn nghiêm của chính mình.

 

Cô ta bị tôi cự tuyệt, thẹn quá hóa giận, ném lại một câu “Tôi sẽ khiến phải hối hận!” rồi bỏ đi.

 

Không bao lâu sau, tôi nghe đồng nghiệp gặp ta ôm bụng bầu đi khám thai ở bệnh viện, cho rằng ta đã tìm bến đỗ nên không cũng không quan tâm lắm.

 

Nào ngờ, qua một năm, ta đột nhiên ôm một đứa trẻ đến văn phòng luật sư, đứng giữa camera của các phóng viên tố giác tôi cưỡng hiếp ta, đứa trẻ này chính là nhân chứng.

 

Lúc ấy tôi chỉ nghĩ là ta loạn trí nhảm, cũng không nghĩ nhiều.

 

Không ngờ, ta thật sự đưa con đi xét nghiệm DNA với tôi, kết quả trả về chúng tôi thật sự có quan hệ cha con!

 

Sét đánh giữa trời quang!

 

Tôi muốn giải thích sự trong sạch của mình, trước kết quả DNA, không ai nguyện ý tin tưởng tôi.

 

Tôi bị công ty sa thải, bị khai trừ khỏi ngành, phải chịu đựng sự bạo lực của cư dân mạng, thậm chí có người đến tận nơi hắt máu gà tung tóe lên cửa nhà tôi.

 

Cuối cùng, tôi còn bị lập án điều tra.

 

Sau khi biết chuyện, lập tức chia tay với tôi, cha mẹ cũng không chịu đựng sự áp lực của cư dân mạng và nỗi thất vọng tột cùng với tôi, cả hai người đã tự sát.

 

Mà lúc này, Lưu Phương trở thành hot douyin trên mạng, oan khuất mà kiên cường đối mặt với hàng vạn người theo dõi, “Không có nào nguyện ý đánh đổi sự trong sạch của mình để vu cáo cho người đàn ông khác. Nếu có thể, tôi cũng mong mọi người có thể thấy một tôi trong sạch thanh khiết.”

 

Hai câu này kết hợp với đôi mắt đỏ bừng, nhất thời khiến cho tất cả mọi người đang theo dõi livestream chỉ hận không thể bóp chết tôi.

 

Còn tôi, sau nửa tháng điều tra, vừa thả ra đã bị “ hùng chính nghĩa” đẩy xuống từ tầng mười tám, chết thảm tại chỗ.

 

Lưu Phương dựa vào thân phận hot douyin, lại luật sư lấy danh nghĩa người giám hộ của con tôi, thừa kế tất cả tài sản của tôi, bắt đầu cuộc sống an nhàn không lo tiền bạc ăn uống.

 

Nghĩ tới đây, hận ý của tôi nổi lên ngùn ngụt, cúi đầu Lưu Phương đang khóc lóc thảm thương, lạnh nhạt lùi lại, “Xin lỗi, chúng tôi không có quyền nhúng tay vào chuyện nhà người khác.”

 

Dường như Lưu Phương không ngờ tôi lại vô như , sửng sốt một chút, lại nhào tới ôm chân tôi, “Anh ơi, em thật sự không còn cách nào! Anh không chịu giúp em, chẳng lẽ muốn thấy em bị đánh chết sao?!”

 

Ánh mắt của ta tràn ngập hoảng sợ như kiếp trước, rõ ràng đang rất cấp bách tìm kiếm sự che chở từ tôi.

 

Nhưng lần này, tôi đã chẳng còn hứng thú liếc ta thêm một phút giây nào nữa, “Nếu sợ chết có thể đi báo án, chỉ là tôi lại không phải cách sát.”

 

2

 

Đời này, tôi không bị cuốn vào câu chuyện phức tạp của hai em nhà họ Lưu nữa, vì chuyến thiện nguyện của đoàn luật sư kết thúc rất nhanh, chúng tôi trở về thành phố ngay trong ngày hôm ấy.

 

Không ngờ ngày hôm sau tôi vừa đến công ty đã thấy Lưu Phương đang mặc đồng phục của nhân viên vệ sinh đứng gần bàn việc của tôi, chằm chằm vào thùng rác bên cạnh, không biết đang suy nghĩ điều gì.

 

Tôi giật mình, lửa giận lập tức sôi trào, không khách khí tiến lên hỏi, “Sao lại ở đây?”

 

“Em… Em chỉ…” Cô ta ấp úng, đỏ mặt cúi đầu.

 

Lúc này, luật sư Lý Kiến trước nay vẫn bằng mặt không bằng lòng với tôi đột nhiên mở miệng, “Chu Nhiên, Lưu Phương bị trai ngược đãi, cậu thấy chết không cứu thì cũng thôi đi, bây giờ tôi thương xót ta nên đã xin lãnh đạo cho ta một công việc, cậu cũng thấy khó chịu?”

 

Lý Kiến chính là đối thủ một mất một còn của tôi trong công ty, hắn vẫn luôn ganh ghét và ghen tị chuyện năng lực của tôi tốt hơn, thành tích của tôi cao hơn mình.

 

Đời trước, khi tôi bị Lưu Phương hãm , hắn chính là người đầu tiên đứng ra chỉ tay vào mặt mắng tôi là súc sinh, cầu lãnh đạo đuổi việc tôi.

 

Tôi lạnh lùng, “Nếu tốt bụng như , sao còn chưa đưa ta về nhà vợ mình luôn đi?”

 

“Cậu…” Lý Kiến bị tôi cho không lên lời.

 

Lưu Phương ở bên cạnh cũng đỏ bừng mặt, “Anh Chu Nhiên, đừng hiểu lầm, giữa em và Lý Kiến không có gì cả, em vẫn luôn…”

 

“Các người có gì hay không thì liên quan gì tới tôi?!” Tôi lười phản ứng ta, xoay người bước đi.

 

Khi trở lại văn phòng, tôi nhanh chóng tỉnh táo lại. Đời này Lý Kiến tận giúp đỡ Lưu Phương như , nhất định chuyện kiếp trước không thoát khỏi liên quan với hắn.

 

Chẳng qua, có một chuyện tôi vẫn không thể nào nghĩ ra — Đứa trẻ kiếp trước Lưu Phương sinh ra, vì sao lại là con của tôi?

 

Số câu tôi và ta chuyện có thể đếm , lại càng chưa từng tiếp gần gũi thân mật, vì sao ta có thể sinh ra con của tôi ?

 

Không lẽ nào ta chính là vu nữ, cách núi đánh trâu cướp đi nòng nọc của tôi?

 

(*) Cách núi đánh trâu: Đánh vào vật này thông qua một vật khác, không vật thông qua bị tổn .

 

Càng nghĩ càng loạn, cuối cùng tôi quyết định đặt mua vài chiếc camera mini, âm thầm gắn trong văn phòng của tôi và phạm vi hoạt của Lưu Phương trong công ty luật sư.

 

Lần này, tôi sẽ bằng mọi cách nắm giữ hành tung của ta, để xem rốt cuộc ta đã như thế nào!

 

.

 

Một thời gian sau đó, Lưu Phương vẫn kiên trì nhân viên vệ sinh trong công ty.

 

Mà tôi cũng thông qua camera phát hiện những chuyện mà kiếp trước chưa bao giờ tôi biết.

 

Hóa ra Lưu Phương này đã sớm có ý với tôi, ngay khi vào công ty liền âm thầm tạo cho mọi người ấn tượng giữa tôi và ta có mối quan hệ mờ ám, còn thường xuyên hỏi thăm người khác xem tôi đã có chưa.

 

Sau khi biết tôi đã có một xinh đẹp ngày xưa chính là hoa khôi trong trường đại học, ta trực tiếp chặn tôi lại trước cửa nhà vệ sinh, vừa khóc vừa chất vấn, “Chu Nhiên, sao có thể đối xử với em như ?! Em thích biết bao nhiêu, lại đương với người khác sau lưng em? Anh như không thấy có lỗi với em sao?!”

 

Nói thật, nhất thời tôi không biết nên trả lời thế nào.

 

“Chị , không có bệnh gì đấy chứ? Cô thích tôi thì liên quan gì đến tôi?! Được chẩn đoán xác định bệnh thì mau nhập viện đi, đừng để lỡ mất thời gian vàng điều trị! Lại , tôi và đã ở bên nhau ba năm, đột nhiên chạy ra từ đâu, bây giờ lại chạy đến trước mặt tôi khoa tay múa chân?!”

 

Lưu Phương nghẹn lời, cuối cùng ôm mặt thút thít chạy đi.

 

Oán hận ôm trong lòng mấy năm cuối cùng cũng có thể tiết ra, cảm giác dễ chịu hơn nhiều.

 

Sau đó, khi tôi đang dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị tan , đột nhiên bị người ta ôm từ phía sau.

 

Tôi vốn tưởng là Lưu Phương, theo bản năng hất đôi tay kia ra, cuối cùng lại nghe thấy một thanh âm bất mãn duyên dáng, “Bảo bối, hôm nay sao ?”

 

Tôi sửng sốt, lúc này mới phát hiện ra người vừa tới chính là Điềm Điềm.

 

“Xin lỗi em, tưởng có ai dai.”

 

Tôi và Điềm Điềm xa, khi nào có thời gian rảnh, ấy sẽ đặt vé máy bay chạy đến tạo bất ngờ cho tôi.

 

Đời trước, ấy cũng đến công ty tìm tôi, hơn nữa bởi vì đã lâu không gặp, nhân lúc củi khô lửa cháy mà chúng tôi đã chuyện thân mật ngay trong văn phòng, thậm chí ngay cả bao cao su cũng là tôi chạy đi mua trong lúc vội vàng.

 

Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên sững người, trái tim thắt lại —

 

Đời trước, có phải chính Lưu Phương là người dọn dẹp thùng rác bên bàn việc của tôi không?!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...