4
Vì tiện cho các con đến trường, chúng tôi quyết định nhà ở gần trường học, đến hôm nay cũng mới chuyển qua một tháng.
Tuy tôi thích trạch ở nhà, không thường kết giao với người khác, khi gặp hàng xóm cũng luôn tươi chào hỏi, chưa bao giờ nhắm mắt lơ.
Vì sao bà ta có thể ác độc tới mức huống nhà tôi cho đám côn đồ, để chúng xông vào các con tôi?
Chẳng lẽ thật sự chỉ vì giữ mạng thôi sao?
Nếu là vì mạng sống, tại sao sau khi các con của tôi chết rồi, bà ta còn bịa chuyện xấu tôi?
Tôi vừa lái xe chở hai con đến đường lớn đã thấy người chồng nhà hàng xóm chuẩn bị ra ngoài.
Vừa thấy chúng tôi, hắn lập tức xuống xe chạy tới chào hỏi, “Em , muốn ra ngoài sao? Đi đâu ? Trời đang nắng lắm, để đưa ba mẹ con đi?”
Tôi lắc đầu từ chối, tự đưa con đi.
Chúng tôi không thân quen, vì sao hắn lại nhiệt như ?
Con trai ngồi sau xe mở miệng, “Mẹ, này là của cha sao? Cha không ở nhà, ấy thường xuyên đứng trước cửa vào nhà chúng ta, không tiến vào.”
Tôi sửng sốt hỏi lại, “Đứng trước cửa vào nhà chúng ta?”
“Có mấy lần, mẹ vừa ra ngoài là ấy trở về, có phải vì cố ý tránh mặt mẹ không?”
“Con cũng thấy, ấy rất thích đứng trước cửa nhà chúng ta gọi điện thoại.” Con cũng ngẩng lên tôi.
Lòng tôi trầm xuống.
Gọi điện thoại?
Sẽ không phải là chụp ảnh đấy chứ?
Vì hàng xóm mới hận tôi đến như ?
Nhưng tôi hầu như không chuyện với hắn!
Chẳng lẽ chỉ vì thói hư tật xấu của chồng bà ta, cả nhà tôi đều nên chết sao?
Tục ngữ “Không cùng một nhà thì không qua một cửa”, bây giờ ngẫm lại những chuyện kì lạ từng xảy ra, dường như không phải vô , mà đều có lý do!
5
Một lần tôi có việc bên ngoài nên đã gọi điện nhờ mẹ chồng tới chăm sóc con.
Kết quả, khi tôi đang bận đến tối mắt tối mũi, chủ nhà đột nhiên gửi tới một đoạn video trích xuất từ camera, cây lựu nhà hàng xóm bị người khác hái trộm.
Cây lựu? Chẳng lẽ chính là cây lựu trồng sát nhà tôi, bên trên còn có hai quả lựu sắp hỏng sao?
Hai quả lựu đó chín đã lâu, mỗi lần tôi đi ngang qua, chỉ sợ quả lựu đột nhiên rơi xuống trúng đầu mình.
Như mà còn có người hái trộm?
Tôi bán tín bán nghi mở video xem, nhất thời đỏ bừng mặt.
Không ngờ lại chính là mẹ chồng!
Tôi vội vàng gọi điện về hỏi mẹ chồng, bà cũng rất oan ức, “Chín thành như rồi, lắc lắc cả ngày, mẹ chỉ sợ rơi vào đầu hai đứa trẻ nên mới hái xuống, ai biết nhà người ta vẫn cần? Để mẹ mang trả cho nhà người ta.”
Đúng , sao tôi có thể trách bà ?
Vốn chỉ là hai quả lựu hỏng, mẹ chồng cũng vì sợ rơi vào trúng các con của tôi mà thôi.
Hôm sau, tôi mang hai quả lựu đó, chờ hàng xóm đón con trở về liền mỉm xin lỗi bà ta.
Nhưng bà ta ngoài mà trong không , từ chối nhận lại lựu, “Em à, đây không phải chuyện quả lựu. Ăn trộm chính là ăn trộm, tôi không quen những kẻ đạo đức bại hoại mà thôi.”
Nói xong, bà ta lắc mông vào nhà, đóng sầm cửa lại ngay trước mặt tôi.
Tôi tức giận không có chỗ phát tiết, bực bội ném thẳng hai quả lựu vào thùng rác, đi trở về nhà.
6
Một lần khác, các con thích chó, tôi liền mua một con về cho hai đứa nuôi.
Cún con mới sinh một tháng, đáng lại tinh nghịch, tôi không nỡ nhốt nó trong lồng mãi, thỉnh thoảng thả nó ra sân để chơi .
Đột nhiên một ngày, mới sáng sớm đã có người đập cửa ầm ầm bên ngoài.
Tôi ra mở cửa. Tuyệt thật, toàn những người tôi không quen biết!
Tôi còn chưa kịp mở miệng, bọn họ đã bắt đầu mồm năm miệng mười hung hăng trách mắng tôi:
“Cô này, cho dù mới đến đây thì cũng không thể vô ý như chứ? Sao lại để chó nhà chạy khắp nơi thế?”
“Đúng ! Chúng tôi tuổi lớn, trồng thêm chút rau dễ dàng lắm sao? Cô lại để chó nhà mình bới tung cả lên!”
“Tuổi trẻ kiếm tiền dễ dàng, chúng tôi lớn tuổi không có phúc khí như !”
“Đúng thật là, trong khu chúng ta lại có người ý thức kém đến ! Thật xui xẻo!”
…
Bọn họ mỗi người một câu, tôi thậm chí không kịp hỏi chuyện gì đã xảy ra, cuối cùng cũng hiểu , bọn họ trách cún con nhà tôi hỏng rau cỏ hoa màu họ trồng, chê công việc của tôi không đứng đắn, bán thịt lấy tiền!
Tôi tức đến phát điên, lập tức kéo mạnh cửa ra, gọi lớn, “Con trai! Thả chó!”
“Cô muốn gì? Còn muốn thả chó cắn người?!” Mấy người kia trừng lớn mắt, vội vàng lùi lại mấy bước, thậm chí có người đã nhặt sẵn gậy chắn ở trước ngực.
“Gâu gâu gâu!” Sau vài tiếng sủa, cún con nhà tôi vẫy vẫy đuôi nhỏ chạy ra, quẩn quanh bên chân tôi chơi .
“Đây là chó nhà ?!”
“Đúng! Mở to con mắt mấy người ra mà xem, nó có thể ra tội ác tày trời như lời mấy người không?!”
Bọn họ hai mặt nhau, lập tức đỏ mặt ngượng ngùng.
“Con chó này đang tuổi nghịch ngợm, nhất định phải trông cho kĩ, một khi chuyện nhất định sẽ không thua chó lớn chút nào.”
Nếu không phải bọn họ chạy nhanh, tôi đã túm bọn họ lại cho ra lẽ, cún con còn nhỏ như , sao mà chuyện như chó lớn chứ?!
Sau khi bọn họ bỏ đi, tôi chuẩn bị trở về ngủ tiếp, trong lúc vô liếc thấy cánh cửa nhà hàng xóm chậm rãi đóng lại.
Lúc ấy bà ta không ra mặt, tôi cũng không nghĩ nhiều.
Bây giờ nghĩ lại, xem ra những người đó cũng là do bà ta gọi đến đi?!
7
“Mẹ ơi, chúng ta xem phim gì?”
Tôi hồi phục lại tinh thần, xuống hai khuôn mặt tươi non nớt, trong lòng lập tức mềm mại ấm áp, “Các con muốn xem phim gì?”
“Con muốn xem Na Tra, phần [Ma đồng giáng thế] nha!”
“Con cũng , con cũng muốn xem phần đó!”
Tôi mua hai vé xem phim, sau đó dẫn hai con đi tìm phòng chiếu phim.
“Mẹ, mẹ không xem sao?”
Tôi ngồi xuống xoa đầu hai con, “Hôm nay đi xem phim là mẹ muốn thử thách các con, xem trai có thể chăm sóc tốt cho em , em có nghe lời trai không. Vì mẹ sẽ chờ ở đây, tới khi xem xong phim, các con ra ngoài là sẽ thấy mẹ. Thế nào, có dám chấp nhận thử thách không?”
“Dám ạ!” Hai đứa trẻ nắm tay nhau bước vào trong phòng chiếu.
Tôi theo bóng dáng nhỏ bé của hai đứa, lau nước mắt, xoay người rời đi.
Kiếp trước, hai con của tôi bị ả đàn bà kia cho chết thảm, lúc này, tôi nhất định phải tận mắt chứng kiến kết cục của bà ta!
Bạn thấy sao?