Tôi đám bình luận mà nghiến răng nghiến lợi.
Chết tiệt thật, Yển Trầm! Ra đường lại lắp ngược đầu với mông à?!
Giữa lúc hình hỗn loạn, tiểu hoa đán đang hot – Kiều Mạch, cũng là khách mời – kịp thời cầm lấy micro.
Cô ta mím môi, ra vẻ ngượng ngùng đã chuẩn bị sẵn tinh thần.
“Còn tôi thì… lúc đó với mối đầu cảm cũng khá tốt.”
Giọng ta nhẹ nhàng mềm mại, mang theo chút ngại ngùng vừa vặn.
“Chỉ là… lúc đó còn trẻ con dại dột, vì một chuyện rất nhỏ mà tuỳ tiện bịa lý do để chia tay. Bây giờ nghĩ lại thấy rất hối hận, mong ấy có thể tha thứ cho tôi.”
Nói xong, cúi đầu cực kỳ khéo léo, hàng mi dài như hai chiếc quạt nhỏ khẽ rung, gò má cũng ửng hồng khiến người ta thấy thương.
Quan trọng hơn là, ánh mắt – mơ hồ như cố ý – lướt về phía Yển Trầm.
Tôi kinh hãi liếc qua liếc lại giữa hai người họ.
Không phải chứ… hai người cũng đang có gì đó?
Trên màn hình lớn, CP fan của Yển Trầm và Kiều Mạch lập tức phát cuồng.
【A a a a! Chính chủ phát đường rồi! CP tôi ship là thật đó trời ơi!!!】 【Tôi đã rồi! Lúc hai người đóng chung bộ phim kia là ngọt như mật rồi! Nhất định có thật!】 【Mạch Mạch tuyệt vời quá! Thì ra người đầu non dại mà ảnh đế là ấy! Tôi đã rồi, loại như Nhiễm Chức thì không thể nào!】 【Nên là Yển Trầm nghe tin Mạch Mạch cũng tham gia show, liền đuổi theo vào luôn đúng không? KSWL!!!】 【Cái con họ Nhiễm kia đúng là vô duyên hết phần thiên hạ, cứ phải chêm vô, tôi hóng đường mà nghẹn cục tức!】
Tôi: … Được lắm. Coi thường tôi vì không đủ tiền thủy quân phải không?
MC vẫn đang hỏi tiếp hình mối đầu hiện tại micro sắp đưa tới tôi.
Tôi không thể ngồi chờ chết thêm nữa.
Tôi cắn răng, giành lời trước tất cả mọi người, buột miệng :
“Rất tiếc, ấy…”
Tôi hít một hơi sâu, dồn hết thảy bi thương vào giọng :
“Chết rồi.”
Cả trường quay lại rơi vào im lặng.
Tôi mặc kệ ánh mắt như muốn người và đầy kinh ngạc của Yển Trầm, tiếp tục thêm mắm dặm muối:
“Ừm, bị ung thư.”
Chậc, chết là phải chết, nhiều lời cái gì mà nhiều lời?!
Dưới ánh mắt đầy thương cảm của mọi người, tôi đau buồn đến mức đưa tay quệt giọt nước mắt… không hề tồn tại.
“Trước khi ấy đi, tôi còn đến gặp một lần. Người gầy trơ cả xương… Đúng là ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ…”
Sau khi diễn xong màn bi kịch này, tôi thở phào một hơi thật to.
Lần này chắc không ai dám tôi bám fame hay mạo nhận là “mối đầu” của Yển Trầm nữa rồi chứ?!
Lấy cái chết của người cũ để đổi lấy thanh danh cho bản thân. Xứng đáng!!!
4
Tối hôm đó, tôi phân vào phòng hai người. Ở chung với… Kiều Mạch.
Tôi nghi ngờ tổ đạo diễn cố , muốn xem cảnh hai chúng tôi cào cấu lẫn nhau.
Tiếc là tôi không hứng thú sự. Tôi chỉ muốn ngủ.
Nhưng rõ ràng, cùng phòng của tôi thì không.
Nửa đêm mười hai giờ, tôi trùm chăn giả chết trong bóng tối, còn Kiều Mạch thì mặt nguyên lớp trang điểm lộng lẫy đủ đi thẳng lên thảm đỏ, cứ trở mình lật qua lật lại như bánh đa nướng, miệng lẩm bẩm không ngừng.
“Chị Chức Chức, em phải sao đây…”
“Chị xem… người đó có tha thứ cho em không?”
“Em có nên mua gì đó để xin lỗi không?”
“Em thật sự không cố ý tổn thương ấy… Em không ngờ ấy lại em đến mức ấy, vì em mà ra chuyện như …”
Tôi nhắm mắt, ậm ừ qua loa cho có.
Chị à, trong phòng chỉ có hai đứa mình, trên đầu còn có cái camera 360 độ không góc chết, chị có thể đừng diễn nữa không?
Đầu tôi đau như muốn nứt toác vì bị chị ta lải nhải.
Thấy tôi đáp ngày càng nhỏ, ta thẳng tay đưa màn hình điện thoại dí vào mặt tôi.
“Chị Chức Chức, chị ngủ rồi hả?”
“Chị Chức Chức, gì với em đi chứ~”
Aaaaaa!
Tôi bực bội vò đầu, ló đầu ra khỏi chăn.
Không thể chịu đựng thêm nữa. Nhịn đủ rồi!
Trong livestream, fan của Kiều Mạch đau lòng không thôi.
【Mạch Mạch sắp khóc đến nơi rồi, mà Nhiễm Chức thì không hề phản ứng, đúng là lạnh lùng vô cảm.】 【Cười chết, người như này thì diễn đừng mong ai tin, chẳng biết đồng cảm với ai cả.】 【Cô ta đáng bị người cũ chết đi, đúng là khắc tinh.】
Tất nhiên, cũng có người qua đường lên tiếng bênh vực:
【Các vị ở trên, chúc các sau này cũng gặp một kiểu cùng phòng nửa đêm không ngủ, cứ đòi ngồi dậy nghe lải nhải chuyện người cũ nhé.】 【Nói thế cũng không đúng, chuyện tâm sự đêm khuya là bình thường mà? Huống hồ Mạch Mạch đang thực sự có vấn đề cảm, Nhiễm Chức cứ mặt nặng mày nhẹ thế là sao?】
À đúng rồi, suýt quên.
Cái show chết tiệt này vì muốn kéo lượt xem cho tập chính, còn phát sóng livestream 24/7 trailer.
Anti-fan của tôi đúng là chuyên nghiệp, nửa đêm còn tăng ca mắng chửi tôi!
Ước gì tôi thật sự có thể khắc người ta chết thì hay quá!
Người đầu tiên tôi khắc chính là cái đồ khốn Yển Trầm kia!
Cho tôi khỏi phải chịu cảnh sống không bằng chết thế này!
Nhân lúc Kiều Mạch đi vệ sinh để dặm lại lớp makeup, tôi bật dậy như cá chép, khoác đại cái áo rồi chuồn khỏi hiện trường án.
Bạn thấy sao?