Cuộc Hôn Nhân Sai [...] – Chương 9

9

Ta không còn đường lui, lưng tựa vào góc tường, hắn với ánh mắt giận dữ.

Khi Ôn Chí Viễn lao đến, ta rút trâm cài trên đầu đâm vào hắn, hắn đã tiên liệu liền túm lấy cổ tay ta, chiếc trâm rơi xuống sàn.

Ta nhắm mắt nhắm chặt rơi vào tuyệt vọng, rõ ràng đã nỗ lực hết sức, mà cuối cùng kết cục lại còn bi thảm hơn cả kiếp trước.

“Vút —”

“A —”. Một mũi tên nhọn như tia chớp xuyên qua căn phòng, đâm trúng ngực Ôn Chí Viễn. Hắn kêu lên một tiếng thảm thiết, rồi ôm ngực về sau với vẻ khó tin.

Dưới ánh mắt của Ôn Chí Viễn, ta thấy đôi mắt ngọc bích quen thuộc, chiếc áo dài màu trắng thêu hình trúc, chỉ có mái tóc đen tuyền thường buộc gọn gàng trong trâm cài giờ đây có phần rối bời.

Trên khuôn mặt như ngọc của Ôn Cảnh Trừng dính máu, dây cung trên cây cung dài trên tay run rẩy dưới ánh trăng.

Hốc mắt ta nóng lên, chưa kịp mở miệng thì đã ôm chặt vào lòng. Sau lưng chàng là khung cảnh đao kiếm hỗn loạn của binh lính, đối với ta, ngực chàng lại ấm áp và an toàn.

“Đừng sợ, ta đã trở lại”. Ôn Cảnh Trừng hôn đi những giọt nước mắt trên má ta và nhẹ nhàng.

Ta vuốt ve khuôn mặt hốc hác của Ôn Cảnh Trừng, ngay sau đó, ta tát hắn một cái thật mạnh, vì ta yếu ớt nên cái tát đó nhẹ như không hề có lực.

Ôn Cảnh Trừng sửng sốt, ta càng bực tức, lại tát hắn một cái nữa.

“Khốn kiếp, sao ngươi không viết thư cho ta. Ta thực sự nghĩ rằng ngươi đã ch

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...