Lúc tôi đang nhặt rác trên phố, cha tôi ngồi ở ghế sau chiếc Maybach, lặng lẽ nhìn tôi chăm chú.Bên cạnh ông là những người bạn học của tôi — họ chế giễu và nhục mạ tôi, nhưng ông hoàn toàn phớt lờ, trong ánh mắt chỉ có niềm tán thưởng sâu sắc.Chỉ trong chốc lát, chiếc xe sang lao vút đi.Tôi còn đang ngơ ngác nhìn theo phương hướng chiếc xe rời đi, thì một lực đẩy mạnh bất ngờ khiến tôi ngã nhào xuống đất.Bên tai vang lên tiếng cười độc ác như của ác ma:“Một con nhà quê cũng mơ mộng hóa phượng hoàng à?”“Dám mơ tưởng đến Maybach, đúng là không biết lượng sức mình — phạt!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?