Cuộc Chiến Trên Tàu [...] – Chương 3

4

Tôi liếc hắn một cái, kéo bàn gập ra, lười chẳng thèm đôi co, tự mình mở phim lên xem.

Gã đầu trọc thấy tôi không phản ứng, liền liếc mắt khinh bỉ, sau đó quay sang với hắn:

“Thấy chưa? Sau này tìm đàn ông tuyệt đối không chọn loại hèn như , không chỉ trên không , dưới chắc cũng không xong! Haha…”

Hắn vừa dứt lời, hắn liền khúc khích hùa theo.

Tôi tức điên người, không hiểu sao lại đụng phải hai kẻ vô lại như thế này.

Thấy tôi không dám phản bác, gã đầu trọc càng đắc ý hơn, lại đá mạnh vào lưng ghế của tôi thêm một cú nữa.

Tôi đang xem điện thoại, cú đá đó khiến chiếc điện thoại rơi xuống đất.

Tôi cúi xuống nhặt lên, phát hiện màn hình đã vỡ nát.

Từ nãy giờ tôi luôn nhẫn nhịn, không muốn gổ với hắn, không ngờ hắn càng lấn tới.

Tôi quay người lại, tức đến tím mặt, với hắn:

“Anh bị bệnh à? Vừa vỡ màn hình điện thoại của tôi, muốn đánh nhau thật đấy à? Tiếp viên đâu rồi, có hành khách đang bắt nạt người khác trên tàu!”

Tôi tức đến run người, lập tức gọi tiếp viên một lần nữa.

Tiếp viên bước tới, tôi trình bày toàn bộ sự việc cho ta.

Tiếp viên giữ nụ nghề nghiệp, :

“Thưa , hành vi vừa rồi của đã vi phạm quy định văn minh khi đi tàu, mong xin lỗi và bồi thường tiền sửa màn hình điện thoại cho vị khách đây.”

Gương mặt gã đầu trọc thoáng cứng lại, sau đó cau mày hét lên:

“Bọn mày có phải ăn nằm với nó không? Sao lúc nào cũng bênh nó? Nó mở âm thanh điện thoại quá to ảnh hưởng đến tao nghỉ ngơi, tao nhắc một câu thì sao? Màn hình vỡ là do nó không giữ kỹ, mắc gì tới tao?”

Tôi tức muốn nổ phổi rõ ràng là hắn cố sự, bây giờ lại đổ hết lỗi cho tôi.

Tôi không thể tin trên đời lại có loại đàn ông trơ trẽn đến mức này.

Tôi : “Tôi cũng không cần hắn bồi thường nữa, chỉ xin là hắn đừng đá vào lưng ghế tôi nữa, rất khó chịu.”

Nghe , tiếp viên quay sang gã đầu trọc: “Thưa , ơn đừng ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của các hành khách khác.”

Gã đầu trọc gắt lên: “Là nó giẫm chân tôi trước, nó không xin lỗi, sao các người không quản nó?”

Tiếp viên tôi có chút bất lực, rồi nhẹ giọng : “Anh ơi, hay cứ ráng nhịn một chút đi.”

Tôi hiểu, gặp phải kiểu người này, ngay cả tiếp viên cũng đành bó tay.

Thế nên tôi quay sang hỏi tiếp viên: “Anh ơn cho tôi hỏi, còn vé giường nằm nào không? Tôi muốn đổi sang đó.”

Tiếp viên thao tác trên điện thoại một lúc, rồi lắc đầu : “Xin lỗi , giường nằm hiện tại đã hết chỗ rồi.”

Không ngờ gã đầu trọc nghe xong thì lên , giọng the thé:

“Ôi trời, còn muốn đổi vé giường nằm nữa kìa! Có tiền thế sao không đi máy bay về luôn đi? Mua cái vé hạng hai mà còn ra vẻ, đúng là nổ cho cố rồi bị vả mặt, buồn chết mất!”

5

Nữ tiếp viên nghe cũng có phần không chịu nổi, quay sang với tôi: “Thưa , nếu phía sau có chỗ trống, em nhất định sẽ cố gắng sắp xếp chỗ mới cho .”

Nói xong, ấy gượng với tôi một cái, rồi quay lưng rời đi.

Tôi nghĩ một lúc, giờ cũng chỉ còn cách nhẫn nhịn.

Còn hai tiếng nữa là đến nơi, tôi đành đứng dậy đi ra khu vực hút thuốc.

Thấy tôi rời chỗ, gã đầu trọc đắc ý, lớn:

“Thằng yếu đuối cuối cùng cũng chịu không nổi rồi, chắc vào nhà vệ sinh livestream ăn phân quá!”

Tôi không muốn đối đầu trực tiếp với hắn, dù gì đánh nhau giờ cũng mang lại hậu quả pháp lý rất nặng.

Đứng ở hành lang tàu, tôi lướt điện thoại thời gian.

Trong nhóm chat gia đình, họ tôi đang lái xe, chở theo vài em họ cùng trai tôi, tất cả đều đang trên đường tới ga đón tôi.

Tôi không ngờ, lớn ngần này rồi mà vẫn phải nhờ đến gia đình giúp đỡ.

Đứng quá lâu, chân tôi bắt đầu tê dại.

Tôi quay về chỗ ngồi của mình, thấy gã đầu trọc đang ôm ngủ ngon lành.

Nghĩ đến việc sắp về nhà, tôi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tôi chỉ mong lần này có thể bình an vô sự mà về đến nơi.

Nhưng tôi đã đánh giá thấp sự hèn hạ của gã đầu trọc.

Khi tôi đang lim dim ngủ, tựa đầu vào ghế, thì đột nhiên một mùi hôi khủng khiếp ập thẳng vào mũi tôi.

Tôi choàng tỉnh dậy, mở to mắt không biết từ lúc nào, gã đầu trọc đã đưa chân lên sát ngay mặt tôi.

Ngón chân cái của hắn, gần như chạm thẳng vào miệng tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...