Cùng Trúc Mã Vả [...] – Chương 9

Đêm trước kỳ thi thử lớp 12, nhân lúc Tống Triều ra ngoài mua đồ ăn nhẹ cho tôi thì Lê Khinh Khinh đến trước cửa nhà tôi.

Cô ta thấy tôi đang nghiên cứu câu hỏi, liếc và chỉ ra một câu tôi đã sai.

Tôi đúng cũng không sửa lại.

Lê Khinh Khinh thấy , trong mắt lộ ra vẻ khinh thường:

"Thôi quên đi, tôi đoán cũng không hiểu đáp án."

"Nói thật với , tôi và Tống Triều chính là trời sinh một cặp, nhân lúc còn sớm hãy rời xa cuộc sống của chúng tôi, tránh xa ấy càng xa càng tốt, nếu không thì kết cục của sẽ cực kỳ bi thảm.”

Tôi không biết kết thúc của mình.

Đơn giản chính là nhà tan cửa nát, bị bè phản bội bỏ mặc, sau khi chết không có người đến nhận xác.

Ngẫm lại những điều đó thì đúng thật là rất bi thảm.

Nhưng tôi chính là muốn đánh cược với số phận.

Đối với Tống Triều, tôi tuyệt đối sẽ không thua.

Tôi phớt lờ ta và tiếp tục đề, đem những lời ta từ tai trái sang tai phải.

Lê Khinh Khinh thấy không hề khó chịu mà mỉm ghé sát vào tai tôi:

"Nhân tiện, tôi có tin tốt cho đây."

“Chẳng phải chỉ khi đứng ở vị trí như mới xứng để cùng chuyện sao?”

"Cứ chờ đi, ngày đó không còn xa nữa đâu."

Lông mi tôi khẽ run lên, bàn tay cầm bút dừng lại.

Khi Tống Triều quay lại, Lê Khinh Khinh cũng không có ý định dây dưa với tôi nữa, xoay người rời đi.

Tống Triều đặt trà sữa lên bàn, tò mò hỏi:

"Cô ta gì với em?"

Tôi nghĩ nghĩ rồi lắc đầu:

“Không có gì to tát, không cần xen vào đâu.”

Tống Triều không nhiều, sau lưng lại trở nên im lặng.

Trên bục giảng, thầy giáo đang thao thao bất tuyệt giảng đề bài tôi vừa thi.

Khi đến câu hỏi mà Lê Khinh Khinh đã chỉ ra cho tôi, ông ấy đã cầu học trò cưng của mình là Lê Khinh Khinh lên bảng để về cách bài của ta.

Nhưng dù Lê Khinh Khinh tính toán thế nào, ta cũng không thể nghĩ ra đáp án chính xác.

Thầy giáo đẩy gọng kính lên và cau mày.

Sau khi nghiên cứu lại cùng các giáo viên khác, thầy nhận thấy đề bài này có phần không ổn, từ đáp án đúng lại sai.

Câu trả lời của tôi mới là đúng.

Lê Khinh Khinh hơi quay đầu lại, tôi với ánh mắt cảnh giác.

Sau giờ học, ta đi đến trước mặt tôi và :

"Đừng đắc ý. Lần này chỉ là do may mắn mà thôi. Tôi nhất định sẽ thắng trong kỳ thi thử."

Tôi khinh thường lại

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...