Cùng Trúc Mã Vả [...] – Chương 16

Sau khi nghe tin tôi bị đuổi khỏi nhà, Tống Triều liền đưa tôi về nhà .

Anh vào tay mình và lẩm bẩm:

"Lúc đó nên bóp chết ta. Đáng lẽ em không nên ngăn cản ..."

Tôi nắm tay :

“Tiểu Triều, đừng để tay mình bị bẩn.”

Ánh mắt Tống Triều quét qua tia lạnh lùng sau đó nắm chặt tay tôi.

Khi quay trở lại trường, tôi đột nhiên cảm nhận những ánh mắt khác thường của mọi người xung quanh.

Đẩy cửa phòng học ra, tôi thấy Lê Khinh Khinh một đám người vây quanh với ánh mắt đầy ghen tị.

Thấy tôi xuất hiện, những kẻ ngày thường vốn không ưa tôi bắt đầu kháy:

"Cô tu hú chiếm tổ của người khác, hưởng thụ vinh hoa phú quý hơn mười năm, mà còn có mặt mũi đến lớp?"

"Đúng , thường ngày hay bắt nạt Khinh Khinh, không chừng đã sớm biết thân phận thật sự của mình nên cố ý chèn ép Khinh Khinh.”

"Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Ai đó chính là vẻ ngoài thì xinh đẹp tâm địa thì độc ác."

Tôi ngoảnh mặt ngơ đi về chỗ ngồi của mình đã bị chặn lại

Cô ta một trong những người có quan hệ tốt nhất với Lê Khinh Khinh.

Cô ta :

"Bình thường hay bắt nạt Khinh Khinh, nếu muốn đi thì hãy xin lỗi Khinh Khinh trước.”

Sau đó ta còn thêm:

"Phải thật chân thành vào có hiểu không?"

Lê Khinh Khinh không gì, nhàn nhã tôi.

Tôi nhẹ:

“Trở thành thiên kim của nhà họ Hạ khiến vui vẻ đến sao?”

"Vậy cứ tạm thời hưởng thụ đi, tôi chỉ sợ đến lúc đó có muốn cũng không thể hưởng thụ nữa đâu."

Lê Khinh Khinh sắc mặt thay đổi: "Hạ Niệm, bậy bạ cái gì đó?"

Tôi không nữa, cố đẩy đang chặn tôi ra rồi quay về chỗ ngồi bị ta đẩy ngã xuống đất.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...