Cùng Trúc Mã Vả [...] – Chương 14

Cuối cùng tôi đã hiểu những gì ta với tôi trước kỳ thi thử.

Công lược giả bất ngờ xuất hiện với tôi với thái độ ngạo mạn như :

“Chỉ cần tôi muốn, bất cứ điều gì tôi đều có thể ”.

Cô ta ghé sát vào tai tôi và dùng bằng giọng mà chỉ có hai chúng tôi mới nghe :

"Hạ Niệm, hiện tại chỉ là một con chó lạc, lấy gì để đấu với tôi? Nhân lúc còn sớm tốt nhất là nên từ bỏ đi."

Tôi mím môi tát ta hai cái:

"Cô thật đúng là không biết xấu hổ."

Lê Khinh Khinh trong mắt nhanh chóng ứa nước:

“Tôi biết ban đầu rất khó tiếp nhận, cũng thể đánh tôi như .”

Bố tôi cũng đến mắng tôi:

"Đây là cách bố đã dạy con suốt bao năm qua sao? Giáo dưỡng của con ở đâu? Đúng là không cùng huyết thống thì có dạy dỗ như thế nào thì vẫn không thể thay đổi bản chất."

Tôi cảnh này với ánh mắt lạnh lùng, im lặng không lên tiếng.

"Xin lỗi Khinh Khinh ngay, hoặc cút khỏi nhà họ Hạ!"

Tôi cầu còn không .

Lúc sắp xếp hành lý, Lê Khinh Khinh dùng kéo cắt hết quần áo mà tôi đã đóng gói.

Cô ta :

“Những thứ này lẽ ra phải là của tôi, dựa vào cái gì mà mang chúng đi?”

“Vì những thứ này vốn dĩ là của tôi, nên việc tôi không thích nữa mà cắt bỏ đi thì cũng chẳng cần phải có lý do đúng không?”

Tôi cũng lười phải dọn cái bãi chiến trường đó.

Trước khi rời đi, tôi ánh sáng trên người ta càng lúc càng yếu, không khỏi khuyên Lê Khinh Khinh:

"Đừng lạm dụng bàn tay vàng, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả."

Lê Khinh Khinh trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi:

“Sao biết tôi có bàn tay vàng…”

Tôi nên thế nào bây giờ?

Chẳng lẽ tôi cũng từng là một công lược giả à!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...