Tôi dành dụm, tằn tiện suốt nửa năm để tiết kiệm 100.000 tệ, vui mừng ghi lại điều đó trên mạng.
Không ngờ lại bị một người phụ nữ lạ bình luận:
“Chồng tôi một tháng lương đã 100.000.
“Toàn bộ đưa cho tôi.
“Chỉ để chọc tức chị thôi.”
Phần lớn phản hồi đều chửi ta thích khoe khoang, tiêu tiền của đàn ông thì có gì ghê gớm? Một số ít thì hỏi ta thế nào để kiếm ông chồng giàu như …
Vì tò mò, tôi nhấn vào trang cá nhân của ta xem thử.
Không ngờ phát hiện ra:
Cô ta và tôi có chung một người chồng.
—---
Con tôi năm sau sẽ vào lớp một.
Tôi bàn với chồng, Hứa Minh, rằng nên bán căn hộ một phòng ngủ này để thêm tiền mua một căn hộ gần trường tiểu học, vừa để tiện việc đi lại của con, vừa để thay đổi môi trường tốt hơn cho mẹ chồng tôi – người bị liệt.
Nhưng nhà máy nơi chồng tôi việc gần đây không ăn , lương đã mấy tháng không phát, cả gia đình bốn người chi tiêu còn khó khăn, gì đến tiết kiệm.
Tôi bắt đầu học cách quay video trên mạng, ghi lại những cảnh nấu nướng hàng ngày và chỉnh sửa đăng lên.
Ban đầu chỉ định thử, không ngờ lại thu hút nhiều bà nội trợ như tôi theo dõi thường xuyên.
Dần dần, tôi tích lũy một lượng người hâm mộ, và tháng này tôi nhận hợp đồng quảng cáo đầu tiên.
Cầm số tiền đó, cộng với khoản đã dành dụm từ trước, tôi đếm tổng cộng 100.000 tệ…
Đây là điều mà trước đây, khi ở nhà nội trợ, tôi chưa từng dám mơ đến. Với số tiền này, cộng thêm việc bán căn nhà hiện tại, việc đặt cọc mua nhà mới sẽ không còn là vấn đề nữa.
Nghĩ đến đây, tôi vui sướng không kìm , bèn đăng một bài viết ghi lại:
“Nửa năm tằn tiện để tiết kiệm 100.000 tệ. Chỉ có bản thân mới hiểu sự vất vả này. Cố lên, bản thân quý!”
Tài khoản này tôi chỉ dùng để tìm tài liệu, không ai quen biết tôi.
Vì , sau khi đăng bài, tôi không bận tâm nữa, tiếp tục vừa nấu ăn vừa quay video.
Bận rộn gần hai tiếng mới xong, thấy vẫn còn sớm trước giờ đón con Tiểu Đình tan học, tôi mang đồ ăn vào phòng cho mẹ chồng rồi quay lại cắt ghép video.
Lúc mở điện thoại, tôi phát hiện bài viết mình đăng trước đó đã thu hút rất nhiều bình luận.
Bình luận thích nhiều nhất là từ một người phụ nữ lạ:
“Chồng tôi một tháng lương đã 100.000.
“Toàn bộ đưa cho tôi.
“Chỉ để chọc tức chị thôi.”
—------
Dưới bình luận đó, phần lớn là người mắng ta khoe khoang quá đà, hoặc chê tiêu tiền đàn ông thì có gì đáng tự hào. Một số ít thì hỏi ta thế nào để kiếm ông chồng giỏi kiếm tiền như .
Tôi cắn môi, nghĩ đến nửa năm qua mình vừa chăm con nhỏ, vừa chăm mẹ chồng liệt giường, lại quay video đến khuya, cả ngày bận rộn như con quay…
Một cảm giác chua xót dâng lên trong lòng.
Đúng là mỗi người một số phận.
Ngoài ba bình luận đó, phần còn lại của bình luận đều khá tích cực, có người chúc mừng tôi, cũng có người chia sẻ kinh nghiệm tiết kiệm tiền của họ…
Nhưng vì tò mò, tôi vẫn nhấn vào trang cá nhân của người phụ nữ đó để xem.
Trang của ta xác nhận nghề nghiệp là giáo viên dạy múa tại một trung tâm đào tạo. Cô ấy thực sự rất đẹp, dáng người cũng rất chuẩn, không lạ gì khi có một ông chồng giỏi kiếm tiền.
Các bài viết của chủ yếu là về ăn uống, mua sắm, thi thoảng khoe quà chồng tặng, thường là túi xách hoặc trang sức đắt tiền…
Lướt qua một vài bài, tôi bị một bức ảnh thu hút.
Bức ảnh chụp cảnh ta và chồng nắm tay nhau trong xe, kèm thích:
“Chồng vừa kết thúc chuyến công tác đã đến đón tôi tan . Yêu , chồng !”
Bàn tay nắm lấy tay ta trông rất quen thuộc, ở giữa ngón cái và ngón trỏ có một vết sẹo dài khoảng 2cm.
Tôi nhớ chồng tôi, Hứa Minh, cũng có một vết sẹo tương tự, là do hồi nhỏ giúp gia đình chặt củi mà bị thương. Vì thuận tay trái nên vết sẹo ở tay phải.
Bạn thấy sao?