Tôi rất hào phóng cho ta mượn tiền, ta muốn đưa tôi về, tôi lắc đầu, với giọng chế nhạo: “Không cần đâu, cũng không muốn bị bảo vệ của Vạn Thủy Lan Đình chặn lại đâu hả? Người bảo vệ đó, còn dữ hơn người bảo vệ bên khu của …”
Giang Chí Viễn hình như nhớ ra cái gì, chỉ có thể có chút xấu hổ : “Vậy không thể tiễn em nữa… Em đi đường cẩn thận…”
Tôi đi xuống tầng, chào tạm biệt ta.
Từ bên ngoài cửa sổ, tôi nghe tiếng mẹ chồng đang mắng ta, bà ta oách trách tại sao ta lại vì Khưu Dung Dung mà ly hôn với tôi, biểu hiện của Khưu Dung Dung bây giờ so với dáng vẻ phụ nữ ba tốt của tôi ngày xưa, thật sự kém rất xa.
Tôi còn nghe thấy tiếng cãi vã giữa Khưu Dung Dung và ta, ta chán ghét dáng vẻ bất tài của , kể từ khi rời xa tôi hình của họ ngày càng tệ , nếu sớm biết như ta đã không ép ly hôn với tôi, sớm biết như ta đã cam tâm nguyện nhân nuôi dưỡng ở ngoài rồi…
Tôi đứng dưới lầu vừa xoa xoa cánh tay đang bị những cơn gió cho lạnh buốt, vừa nhấc chân bước khỏi tiểu khu tồi tàn này.
Cứ để cho Giang Chí Viễn tự mình giải quyết vấn đề này đi.
Sau khi về đến nhà, tôi cung kính thắp hương cho tiểu quỷ, cảm ơn nó đã giúp tôi trừng ta xứng đáng như .
Trong màn đêm, tôi dần chìm vào giấc mộng.
Trong giấc mơ có một đứa trẻ, nó đang nhe nanh về phía tôi, liên tục mở miệng gọi mẹ, nó nó đói, muốn tôi cho nó uống máu…
Đôi mắt xanh sâu hun hút đó đang chằm chằm vào cổ tôi…
Tôi giật mình thức giấc khỏi cơn mộng, vầng trán cau lại.
Mỗi ngày tôi đều thờ cúng đầy đủ, sao có thể bị phản phệ chứ?
Cố không để mình suy nghĩ nhiều, tôi lại rạch lên miệng vết thương cũ, từng giọt máu thấm vào cơ thể tiểu quỷ.
Sau khi máu đã thấm hết, tôi mới an tâm mỉm , không sao cả, chỉ cần bọn họ bị trừng là rồi.
Khoảnh khắc đó, tôi đã hoàn toàn phớt lờ những lời dặn dò của mình…
Tiểu quỷ là thứ có lòng tham không đáy, muốn có nhiều thứ, thì sau này càng phải trả nhiều hơn…
Nói ra cũng có chút kỳ lạ, kể từ lúc tôi đồng ý cho mượn tiền, Giang Chí Viễn cũng không còn phiền tôi nữa.
Tôi cũng cảm thấy rất hài lòng khi tận hưởng cuộc sống vui vẻ của mình, một phú bà tài khoản trăm vạn, không phải ngon hơn sao?
Bạn thấy sao?