Tôi chỉ có thể rằng, hắn thật sự rất mất công để g.i.ế.c tôi.
Loại nhân vật tép riu như tôi, chỉ cần búng tay một cái là xong, cần gì phải lớn chuyện như .
Dự đoán trước rồi mà.
Tránh tử thần bao nhiêu lần, hôm nay cuối cùng cũng đến lúc phải gặp nhau.
Nghĩ xem ông chủ có thiếu nợ gì tôi không?
Không.
Đúng là một ông chủ tốt.
Ngay cả mười vạn là không phát lần trước, hôm sau cũng chuyển cho tôi rồi.
Tôi rất biết ơn ông ấy.
Không chỉ vì tiền.
Có cơ hội việc này, thật sự là ông chủ ban cho.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch còn ở trong phó bản nhỉ?
Không biết có bị ảnh hưởng không.
Tiểu Hắc vô địch thiên hạ, gặp loại Boss cấp này chắc cũng bó tay thôi.
Hy vọng chúng nhanh chóng rời đi, tuyệt đối đừng chờ tôi.
Từng chút từng chút hồi tưởng trong đầu.
Hình như cũng không có gì nuối tiếc quá nhiều.
Vì có chúng, tôi đã vui vẻ hơn rất nhiều.
Kiếp sau Tiểu Bạch cũng .
Luôn luôn sáng tươi rực rỡ.
……
Âm thanh quen thuộc vang lên: "Thanh niên đúng là… Chất lượng giấc ngủ tốt ghê."
Tôi mở mắt, mơ màng.
Đó là… một cái đầu.
Ông chủ : "Tỉnh rồi?"
Tôi yếu ớt hỏi: "Ông chủ, sao ông lại đến đây?"
Ông ấy : "Không yên tâm, đến xem . Nhân viên ưu tú của trò chơi chúng ta, không xảy ra chuyện."
Tôi cố gắng nặn ra một nụ : "Hì hì."
Lúc này, một tia sét lớn giáng xuống, đánh cháy bộ tóc giả của ông chủ.
Ông chủ : "Kỹ thuật uốn tóc của ngươi không đâu, đánh giá một sao."
Boss giận dữ: "Bớt nhảm!"
Bàn tay bằng mây lao xuống, đôi mắt của ông chủ giống như đồng hồ nhảy số.
"Tu tu tu... có điện thoại!"
Tay mây đột ngột khựng lại giữa không trung, tác nghe điện thoại.
Boss hỏi: "Alo, ai đấy?"
Ông chủ : "Ta đây."
Boss : "Nếu không có việc gì, ta cúp máy đây."
Ông chủ mỉm : "Có việc, muốn chuyện với ngươi."
Đây là diễn biến gì quái lạ thế này.
Tôi chỉ nằm trên đại điện, nghe họ đối diện chuyện điện thoại suốt cả buổi sáng.
Boss nghiến răng : "Giờ có thể cúp rồi chứ?"
Ông chủ gật đầu giữa không trung: "Được rồi."
Bàn tay mây lại một lần nữa lao xuống.
Đầu của ông chủ quay vòng như con quay.
Sau đó, tôi cảm giác cả thế giới bắt đầu xoay tròn.
Dần dần, ông chủ dừng lại, còn chúng tôi thì xoay theo thế giới.
Thật chóng mặt!
“Quên mất, cả cũng bị tôi điều khiển rồi.”
Ông chủ xoay ngược lại, thế giới trở về trạng thái bình thường.
Tôi lảo đảo ngã xuống đất, rồi bắt đầu nôn thốc nôn tháo.
Boss sử dụng gió, lửa, sấm sét, đủ loại sức mạnh tự nhiên, tất cả đều vô hiệu.
Ông chủ giống như nhân vật trong anime hài hước lạc vào truyện tranh thiếu niên cẩu huyết.
Cứng rắn bào mòn Boss của phó bản đến mức không còn chút sức phản kháng.
Tôi cảm giác Boss bây giờ đang suy nghĩ trông chẳng khác gì mấy cái bóng bên dưới cầu thang kia.
Hắn : “Nếu ta nổ tung máy chủ để đấu với ngươi thì sao?!”
Ông chủ nhíu mày: “Chơi lớn à?”
Boss nheo mắt: “Còn hơn là chó cho ngươi.”
Ông chủ bĩu môi: “Chó cũng đáng mà, ta đâu có ý bảo ngươi chó. Ta cho ngươi thời gian suy nghĩ, nóng vội chỉ khiến người ta mất lý trí thôi.”
Nói xong, tôi liền cảm giác trời đất quay cuồng, rồi thoát khỏi phó bản, trở về hậu trường của trò chơi kinh dị.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng có mặt.
Tiểu Hắc : “Thấy mãi không ra, tôi mới đi tìm ông chủ.”
Tôi : “Cảm ơn nhé.”
Ông chủ đưa đầu trở về vị trí cũ: “Không thể tiếp tục dây dưa với hắn nữa, nếu chẳng may kẻ tiền nhiệm xuất hiện, ta mất một cái đầu thì cũng giảm đi một phần thắng lợi.”
Chả trách ông chủ phải rút lui.
Nhưng đi cũng phải lại, lần này chẳng phải là tay không mà về sao?
Ông chủ dường như ra suy nghĩ của tôi: “Cuộc sống gì có chuyện hoàn hảo, không phải mọi việc cứ cố gắng là . Hắn dám liều mạng nổ máy chủ để đấu với ta, e rằng kẻ tiền nhiệm thực sự đang ở trong đó, phải quan sát thêm.”
Tôi : “Nhưng hành của hắn đâu có giống như .”
Ông chủ đáp: “Đừng tin tưởng bọn họ quá, ở đây có ai chưa từng diễn trò với người chơi?”
“Đừng đến phó bản cấp SSS, ngay cả phó bản cấp C cũng có đám không phục ta.”
“Làm ông chủ không phải chuyện dễ dàng.”
Tôi ông ta: “Ông là một ông chủ tốt.”
Ông chủ lắc đầu: “Đó là suy nghĩ của , còn tôi chưa bao giờ tự nhận mình tốt. Chỉ cần tôi không có đạo đức, thì đạo đức sẽ không ràng buộc tôi.”
“Lần này vất vả rồi, mười vạn đã chuyển vào tài khoản của , về nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Tôi : “Mười vạn này tôi không thể nhận.”
Ông ta tôi một cái: “Không nhận không giống phong cách của , đừng lãng phí thời gian đùn đẩy qua lại. Tạm thời đừng vào những phó bản cấp SSS khác nữa, tôi sẽ nghĩ cách khác.”
Hả?
Chỉ có thế giới bị tổn thương của Boss phó bản “Đồng Thoại” là nhận chữ ký thôi.
Tôi rời khỏi hậu trường, trở về nhà.
Nằm xuống, ngủ thiếp đi vì mệt rả rời...
- HẾT PHẦN 5 -
FULL SERIES MÁ NGÔ:
Bạn thấy sao?