Công Chúa Xuất Giá – Chương 8

8.

Trời đã về khuya, ta cởi áo giáp, thân mang y phục dạ hành, xuất hiện bên ngoài lều Ô Chân.

Từ trước khi khởi binh, bọn ta đã khảo sát qua địa hình.

Bức tường thành này mặc dù xây cao, có một vị trí xây trên cát lún. Đợi đến ban đêm vào thời điểm cát vàng dâng lên và cát lún hoạt , vị trí dưới tường thành kia sẽ hiện ra một cái lỗ nhỏ.

Lỗ tuy không lớn, ta chỉ cần mặc y phục mỏng nhẹ, thì vừa vặn có thể chui vào.

"Thái tử."

Ta đem đại quân rút về địa điểm cách biên giới hơn mười dặm, quân Ô Chân buông lỏng cảnh giác, ta lại mượn cát vàng để ẩn nấp, tránh những binh sĩ Ô Chân đi tuần tra, tìm ra doanh trại này.

Thái tử quả nhiên là ở đây.

"Xin hỏi nương là?" Thái tử bị trói chặt tay ra sau, ta hỏi.

Ta dù không hề muốn nữ giả nam trang, ngày ngày thân mang khôi giáp, thống soái tam quân, người bên ngoài đương nhiên nghĩ rằng ta là một trang nam tử.

Nhưng trước mắt ta vì có thể chui vào cái hang nhỏ kia, ăn mặc phong phanh, dù cho có đem tóc búi cao lên, cũng có thể ra là nữ tử.

Ta lấy vải đen che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, khi sang Thái tử, trong nháy mắt đó, ta liền nhớ tới quá khứ đau khổ chờ mong mấy chục năm, cuối cùng chỉ chờ một lá thư từ hôn kia, ánh mắt vẫn là không nhịn đờ đẫn trong giây lát.

Ta không đáp lời, tiến lên vài bước, dùng chủy thủ cấp tốc cắt đứt dây gai quấn trên thân Thái tử.

Nhưng ngay tại thời khắc hai tay của hắn khôi phục tự do, liền nhanh chóng giật miếng vải đen che mặt ta một cách dứt khoát.

"A Diên, đúng thật là nàng sao?!" Giọng của thái tử vô cùng ngạc nhiên, giây tiếp theo, thậm chí có dòng lệ chảy ra từ khoé mắt.

"Ngươi nhận ra ta?" Ta cũng vô cùng kinh ngạc.

Giữa ta và hắn, ngoại trừ một lần gặp qua bên ngoài khi hắn còn bé tiến vào hoàng cung Lương quốc bái kiến mẫu hậu, thì chỉ gặp lúc hắn tự tay đem thư từ hôn giao đến trên tay ta.

Chỉ hai lần chạm mặt mà thôi, hắn sao lại chỉ dựa vào một đôi mắt ta lộ ra, liền có thể nhận ra một người mới chỉ gặp qua hai lần.

Huống hồ còn là một người khiến hắn vô cùng chán ghét.

"A Diên." Thái tử cầm hai tay của ta, trong mắt vẫn như cũ khó nén kích , ta : "A Diên, quá tốt rồi, nàng còn sống, nàng chưa chết."

Ta vùng khỏi tay hắn, bình thản hắn : "Diên Công chúa đã sớm chết, cũng chính là ngươi chết nàng. Thái tử dù không ra bộ dáng như , ta cũng sẽ cứu người ra ngoài.”

Thái tử ngơ ngác, không thể tin ta : "A Diên nàng vậy mà...lại như ta?"

Vậy ta phải hắn như thế nào đây?

Một nam nhân lúc trước không chút lưu đem thư từ hôn giao đến trên tay của ta, bây giờ lại giả vờ thâm như , hắn muốn ta phải hắn như thế nào?

"Cũng tốt…Cũng tốt." Thái tử chán nản , "Nàng cứ như ta, cũng tốt......"

"Thái tử, chúng ta nên đi thôi." Ta không gì khác, cầm cổ tay của hắn đi ra ngoài.

Nhưng mới ra khỏi doanh trại, đột nhiên rất nhiều ánh lửa chói sáng bao vây, tầng tầng bó đuốc đem chúng ta vây quanh ở bên trong.

Ô Chân vương cầm đao lưỡi liềm, lẳng lặng đứng đối diện bọn ta.

"Diên Công chúa…" Ô Chân vương thâm ý kéo dài thanh âm, lập tức lớn ha ha, ta : "Hôm nay ở ngoài thành cùng bản vương giao đấu, lại chính là Diên công chúa đã chết ba năm trước, thật là khiến cho người ta không tưởng a! Ha ha ha ha!"

Đoạn đối thoại vừa rồi cùng Thái tử, đều bị hắn nghe .

"Chính là bản công chúa." Ta cũng không giấu diếm, Ô Chân vương không chút sợ hãi : "Không biết Ô Chân vương có gì thỉnh giáo?"

"Vốn cho rằng thái tử Sở quốc là loại người si , không nghĩ tới Diên công chúa Lương quốc cũng không phải người bạc bạc nghĩa. Ba năm trôi qua vẫn còn có thể từ cõi chết trở về, đến tìm phu quân của ngươi."

Ta khẽ giật mình.

Lời này của Ô Chân vương là có ý gì?

Cái gì gọi là Thái tử là kẻ si ?

Cái gì gọi là ta đến tìm phu quân?

Thư từ hôn của thái tử sớm đã giao đến trên tay của ta, là hắn tự mình đưa ta, chuyện này còn có thể là giả hay sao?

Giữa ta và hắn sớm đã không còn bất kỳ quan hệ gì.

Ô Chân vương thấy ta trố mắt, tiếp tục : "A? Diên Công chúa chẳng lẽ không biết?Sau khi ngươi chết đi, Thái tử thế mà lại đưa tất cả vật dùng của ngươi từ Lương quốc chuyển đến Sở quốc, đem chúng đều đặt vào trong quan tài, cùng quan tài bái đường thành thân. Hơn nữa, đến nay vẫn chưa lập Thái tử phi."

Ta ba năm qua một mực ẩn nấp luyện võ trong núi rừng, những chuyện này ta lại...

Chưa từng nghe .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...