Công Chúa Kiêu Ngạo – Chương 8

 Chương 14Không chỉ là "kem dưỡng da", để kiếm tiền, Tô Vô Song còn mày mò cái gì mà "mặt nạ", "áo ngực", "nước hoa".Lăn lộn mấy tháng trời, đến mùa xuân vẫn chưa có gì khởi sắc.Bởi vì những thứ nàng ta , đã có người bán từ lâu rồi, chỉ là không mọi người ở kinh thành chấp nhận, không thể quảng bá rộng rãi mà thôi.Hơn nữa thân phận nhi của nàng ta, ra ngoài không thể xoay xở , không có bao nhiêu người tin tưởng ý tưởng của nàng ta.Bị cản trở khắp nơi, Tô Vô Song cuối cùng cũng nhận ra cái gọi là nên sự nghiệp của nàng ta thật là viển vông, sống khổ sở ở nhà kho mấy tháng trời, lại không danh không phận, khắp nơi đều là lời đàm tiếu, cuối cùng có một ngày...Nàng ta vất vả lắm mới tìm đến trước mặt ta, cầu xin ta: "Điện hạ, ta... dân nữ nguyện thiếp.""Ngươi cái gì?"Tô Vô Song cắn môi, nhục nhã lớn: "Dân nữ muốn thiếp của nhị công tử!"Ta nàng ta hồi lâu, lên, "Ngươi đúng là ngây thơ."Tô Vô Song nghi ngờ ta.Giữa đám người hầu, nha hoàn, châu báu vây quanh, ta cúi đầu nàng ta, hiếm khi nghiêm túc chuyện với nàng ta: "Đừng quên, ta là công chúa, Tống Diễm là phò mã, tuy rằng mọi người rất ít khi gọi hắn như , hắn vẫn là con rể của hoàng gia."Phò mã nào có tư cách nạp thiếp. Những người ở hậu viện kia chẳng qua là ta tức giận nên thu nhận vào, là đồ chơi để ta mua vui giải khuây, ngươi thấy các nàng ta dám đến gần Tống Diễm sao? Ngươi thấy Tống Diễm để ý đến các nàng ta sao?"Phụ hoàng cũng phò mã này có thể quan đánh trận, Tống gia dám để hắn thật sự nắm giữ binh quyền sao?Ta và phụ hoàng có thể tùy hứng bậy, Tống Diễm và Tống gia lại là người biết điều."Trước đây chẳng qua là thuận miệng một câu, ngươi lại coi là thật sao?"Nhưng lúc đó, chẳng phải ngươi kiêu ngạo, khinh thường thiếp của Tống gia sao?"Tô Vô Song á khẩu không trả lời

15Lưu nàng ta lại, chiều nàng ta, chẳng qua là muốn xem thử trong đầu nàng ta có chút kiến thức hữu dụng nào không, kết quả nàng ta quậy mấy tháng trời cũng chẳng quậy ra trò gì mới mẻ."Ngươi có biết vì sao mình luôn gặp khó khăn không?"Ta tiết lộ cho nàng ta: "Ngươi không phải nhi đầu tiên Tống Diễm mang về, trước đó, còn có một người tên là Cố Như Yên. Những thứ ngươi bày ra, nàng ta đã thử qua từ lâu rồi."Cố Như Yên lợi hơn ả này nhiều.Nàng ta vừa đến đã là ân nhân cứu mạng của Tống Diễm, Tống gia nuôi dưỡng như biểu tiểu thư, tốt hơn Tô Vô Song không danh không phận nhiều lắm.Nàng ta ở kinh thành, phát minh, buôn bán, giả nam trang, kết giao với một đám đàn ông, xưng huynh gọi đệ với vương gia đại thần, còn dâng múa trong lễ hội hoa thần, một khúc Kinh Hồng Vũ nổi danh thiên hạ.Thật là một nữ nhân thoát tục không chút giả tạo a!Mấy vị công tử nhà quyền quý hoan nghênh nhất kinh thành, ngoại trừ hoàng huynh của ta, đều là người si mê nàng ta, nhiều nam tranh một nữ, diễn ra không ít trò hay.Nhưng những thứ này chỉ là cá của nàng ta mà thôi, nàng ta có dã tâm lớn, mục tiêu là hoàng huynh của ta, ta không thích nàng ta, hoàng huynh tự nhiên cũng chẳng thích.Hoàng huynh là mục tiêu của nàng ta, Tống Diễm là đường lui của nàng ta.Nhưng Tống Diễm đã chỉ hôn cho ta phò mã, đường lui của nàng ta không còn nữa, Cố Như Yên quả thật có chút luống cuống, loạn trận cước, cho đến sau này phát hiện một mục tiêu không kém hoàng huynh của ta - thái tử Nguyệt quốc.Cố Như Yên tự mình xin đi Nguyệt quốc, có lẽ là muốn đi công lược thái tử Nguyệt quốc. Nàng ta tâm cao khí ngạo, vừa muốn mẫu nghi thiên hạ, vừa muốn hoàng đế thủ nàng ta cả đời một kiếp một đôi người.Nhưng nàng ta không biết, thái tử Nguyệt quốc chẳng phải hạng người hiền lành gì, cả triều văn võ không ai muốn gả con qua đó, không chỉ vì xa xôi, mà còn vì thái tử Nguyệt quốc không thể là người lương thiện.Ngu dốt đúng là không biết sợ.Nữ nhân kia hiện tại ở Nguyệt quốc cũng không biết thế nào rồi. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...