Quả nhiên cảm dư thừa chính là gánh nặng.
Trang Sinh Hiểu Mộng lại nắm chặt kiếm, đi về hướng Trang Sinh Tư Ngọc.
"Phụ hoàng! Chẳng lẽ đây là chuyện ngươi muốn thấy sao? Gia tộc nội đấu, huyết nhục tương tàn!" Trang Sinh Tư Ngọc đau đớn xé lòng, khóc lóc hô to: "Ngươi còn livestream công bố cho công chúng.
Ngươi đã nghĩ tới hậu quả chưa."
Hậu quả trực quan nhất của lần livestream này chính là khiến toàn bộ mạng vũ trụ thảo luận và ý đến mức chưa từng có.
Một chữ "bùng nổ" căn bản không đủ để hình dung .
Bí mật của hoàng thất, công chúa thật, giả đảo lộn, m.á.u tươi nhuộm cung điện...
Mọi thứ khiến adrenaline của khán giả bùng lên điên cuồng.
"Trang Sinh Hiểu Mộng g.i.ế.c người thật sao?"
"Cô ấy g.i.ế.c ruột à?"
"Nhị hoàng tử cũng quá oan uổng rồi!"
"Hắn có gì mà oan uổng.
Hiện tại mới chạy tới ôm ấp em , muốn em bỏ qua cho những gì bọn họ trong quá khứ.
Ngày xưa đối xử với ấy như thế nào giờ bỏ qua hết à? Bị đánh là đáng đời!"
"Mặc dù quá khứ ấy rất bi thảm, g.i.ế.c người cũng hơi quá đáng đúng không?"
"Nhị hoàng tử không bị ấy g.i.ế.c thật chứ? Tàn nhẫn quá…"
"Không phải đâu.
Cô ấy điên rồi à? Có gan g.i.ế.c người trên sóng livestream luôn.
Không muốn lăn lộn trong giới giải trí nữa à?"
"Đâu phải là không lăn lộn trong giới giải trí đâu.
Cô ấy sẽ bị đưa ra tòa luôn đấy."
Thừa dịp Trang Sinh Hiên Dật bị dọa ngẩn ra, Trang Sinh Tư Ngọc giật lấy máy tính bảng trong tay lão, phóng hết bình luận của công chúng trên mạng lên màn chiếu trên đại điện.
"Phụ hoàng.
Ngươi xem cho kỹ đi!" Trang Sinh Tư Ngọc đau đớn .
Trang Sinh Hiên Dật lảo đảo vài bước, rốt cục ý thức mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Tuyệt đối không thể để tiếp tục như .
Ông ta vội vàng đoạt lại máy tính bảng.
"Đồ bất hiếu! Còn không tắt livestream di!"
Nhưng gì có chuyện Trang Sinh Tư Ngọc tắt livestream chứ? Ả điên Trang Sinh Hiểu Mộng này sắp sửa g.i.ế.c hết bọn họ rồi.
Mà hắn cũng không muốn chết, lại chẳng còn biện pháp nào khác, chỉ có thể nắm lấy sợi rơm cứu mạng là buổi phát sóng livestream này.
Mọi hành của đều bị lộ rõ dưới ánh mắt của cả trăm triệu người xem.
Biết đâu nhờ đó mà có hiệu quả hạn chế ấy thì sao?
Hắn không thể không đánh cược, đánh cược Trang Sinh Hiểu Mộng sẽ không đuổi tận g.i.ế.c tuyệt bọn họ trước mặt toàn bộ mọi người trong tinh tế.
Trang Sinh Tư Ngọc vẻ rất nghiêm trang: "Phụ hoàng, ngươi đừng cứ cứng đầu mãi như thế.
Không phải ngươi bật livestream lên sao.
Giờ vì sao phải tắt đi?"
Trang Sinh Hiên Dật tức giận tới suýt nữa hít thở không thông.
"Đồ bất hiếu.
Đứa con hoang Trang Sinh Hiểu Mộng muốn g.i.ế.c người, ngươi không dám liều với nó, lại oán giận trẫm gì?"
"Phụ hoàng, sự thật là như thế.
Những bất công Hiểu Mộng gặp phải không tránh khỏi có liên quan tới ngươi."
Trang Sinh Tư Ngọc năng có vẻ rất chính trực, thầm nghĩ phụ hoàng hồ đồ mà lần này lại đúng hiếm thấy.
Hiện tại hắn nào dám vào Trang Sinh Hiểu Mộng để gặp xúi quẩy gì.
Giờ phải dẫn họa cho người khác.
Hắn không tin Trang Sinh Hiểu Mộng lại không hận Trang Sinh Hiên Dật.
Trang Sinh Hiên Dật vội kêu lên: "Hiểu Mộng, ngươi nghe phụ hoàng giải thích.
Không phải phụ hoàng cố bỏ bê ngươi..."
"Được rồi.
Các người trò nhiều quá." Trang Sinh Hiểu Mộng không muốn nghe bọn họ giải thích chút nào.
"Phốc -" lưỡi kiếm đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c Trang Sinh Tư Ngọc trong nháy mắt.
"Ngươi..." Vẻ mặt Trang Sinh Tư Ngọc còn chưa kịp thay đổi.
Hắn cúi đầu vết m.á.u trên ngực, vốn định thêm gì đó lập tức mất đi ý thức.
"Giết người?!" Trang Sinh Hiên Dật lúc này sợ tới hồn phi phách tán.
"Công chúa điện hạ?" Đội hộ vệ cũng không kịp phản ứng.
"Hắn c.h.ế.t rồi.
Nói đúng ra là vốn hắn cũng không sống quá ba ngày nữa." Trang Sinh Hiểu Mộng vừa vừa rút ra một tia trọc khí từ trong cơ thể Trang Sinh Tư Ngọc, "Vốn hắn đã bị hạ oán cổ."
Bạn thấy sao?