Chương 218:
"Vậy em là ai? Em luôn miệng em không phải Trang Sinh Hiểu Mộng, em cho ta biết em là ai?!" Nghe mãi câu "em ngươi đã ch.ế.t", Trang Sinh Hiểu Lê bị buộc tới bất đắc dĩ phải cân nhắc kỹ vấn đề này.
Hắn cảm thấy mình sắp bộc phát tới nơi rồi.
"Đừng không cần ta xin lỗi, cũng không cần ta bồi thường.
Luôn là em ta đã ch.ế.t.
Em cho ta biết, ta nên gì bây giờ?"
Trang Sinh Hiểu Mộng: "Ta đã từ lâu rồi, ngươi không tin thì ta cũng không có cách nào cả."
"Không, em còn chưa rõ.
Em dựa vào cái gì mà em ta đã chết…"
Trong hình ảnh livestream, Trang Sinh Hiểu Lê đã mất đi lý trí, không còn giữ nổi vẻ cao quý của hoàng tử ngày xưa, gào rống lên với Trang Sinh Hiểu Mộng, không hề có hình tượng gì nữa.
Sau khi không nhận câu trả lời, hắn lại chuyển hướng về phía Trang Sinh Tư Ngọc và Trang Sinh Hiên Dật đang cố hết sức xóa mờ sự tồn tại của mình.
"Đại ca, phụ hoàng, các người cho ta biết, rốt cục đã xảy ra chuyện gì rồi? Tại sao Hiểu Mộng lại muốn gi.ế.t các người?"
Lòng Trang Sinh Tư Ngọc không không nén nổi, thầm mắng chửi một hồi, mặt vẫn nở nụ , đáp: "Ha ha, vi huynh cũng không biết."
"Không, khẳng định các người biết gì đó." Trang Sinh Hiểu Lê tức giận, hỏi: "Không phải đại ca muốn hoàng đế sao? Ta tặng vị trí Thái Tử cho ngươi!"
"Ngu xuẩn!!" Trang Sinh Tư Ngọc không nhịn nổi, mắng một tiếng.
"Chẳng lẽ đại ca không muốn hoàng đế nữa?" Nói đến việc này, đầu óc Trang Sinh Hiểu Lê lại xoay chuyển rất nhanh, "Nếu ngươi muốn là , ta cũng không có ý kiến.
Ta chỉ muốn Hiểu Mộng tốt hơn..."
"Câm miệng!" Trang Sinh Tư Ngọc muốn hoàng đế là đúng, Trang Sinh Hiểu Lê dùng loại giọng điệu buông bỏ này với hắn, giống như nhục hắn .
"Phụ hoàng, người có ý kiến gì không?" Trang Sinh Hiểu Lê với Trang Sinh Hiên Dật: "Ta chủ nhường vị trí, ngài sớm thoái vị một chút, không bị đại ca uy hiếp nữa.
Ta và em rời xa tranh chấp, cả nhà đều vui vẻ, đúng không?"
Đúng cái rắm!! Nếu không phải đang bật livestream, Trang Sinh Hiên Dật suýt nữa không khống chế nổi tâm trạng.
Ông ta vốn thầm nghĩ muốn bộc lộ bộ mặt thật của Trang Sinh Hiểu Mộng, ai ngờ lại dẫn tới nhiều chuyện vớ vẩn như .
Lộ hai con trai tranh quyền đoạt thế, hình ảnh mất mặt xấu hổ, mất hết thể diện hoàng thất
Phản ứng trên mạng cũng giống hệt dự đoán của Trang Sinh Hiên Dật.
Người ý tới việc Trang Sinh Hiểu Mộng muốn gi.ế.t người hay không ít đi, thoáng cái đã tập trung vào hai vị hoàng tử.
"Đại hoàng tử muốn soán vị?"
"Mẹ ơi, tin hot!"
"Không có khả năng này chứ.
Đại hoàng tử vẫn luôn khiêm nhường dịu dàng.
Tại sao hắn có thể muốn soán vị ?"
"Mà lại , đại hoàng tử không phải con chính thất, nhị hoàng tử mới là con trưởng.
Mặc dù còn chưa lập thái tử, thấy thế nào cũng hẳn phải là nhị hoàng tử."
"Đủ rồi.
Chán quá." Trang Sinh Hiểu Mộng đẩy Trang Sinh Hiểu Lê trước mặt đi, "Nơi này không có chuyện của ngươi.
Cút đi."
"Hiểu Mộng, em có thể nghe ta hay không.
Thật sự ta chỉ muốn tốt cho em..."
Hiện tại dáng vẻ Trang Sinh Hiểu Lê có thể là chật vật, bị đẩy ngã xuống đất, chỉ có thể nắm chặt góc áo Trang Sinh Hiểu Mộng: "Em đừng ra tay với bọn họ..."
Trang Sinh Hiểu Mộng đưa mắt lạnh lùng xuống: "Ta không gi.ế.t bọn họ, chẳng lẽ gi.ế.t ngươi sao?"
"Nhưng gi.ế.t bọn họ thì em có lợi ích gì chứ?" Trang Sinh Hiểu Lê cảm thấy người em trước mặt thật xa lạ: "Em mau tỉnh táo lại đi.
Em cứ tiếp tục như thì sẽ chính bản thân…"
Trang Sinh Hiểu Mộng: "Tại sao?" Cô thật sự không hiểu.
Trang Sinh Hiểu Lê: "Tại sao cái gì?"
Trang Sinh Hiểu Mộng nhíu mày khó hiểu: "Ta đã là em ngươi ch.ế.t rồi, ngươi lại vẫn nguyện muốn việc có lợi cho ta?"
Bạn thấy sao?