Con Tin – Chương 9

Bùi Tịch không lời nào.

Hắn chỉ ta, dường như không nhận ra ta.

“A Tịch!” Lâm Uyển Như đột nhiên quỳ kéo ống quần hắn, nước mắt không ngừng chảy xuống: “Là ta không đúng, chỉ là hôm nay ta muốn xem điện hạ có thiếu cái gì hay không. Ngài giao sự vụ trong cung cho ta, ta chỉ nghĩ phải tốt, ai biết sẽ chọc điện hạ tức giận. Điện hạ thay ta đi Bắc Lệ chuyện con tin, trong lòng vẫn có oán giận với ta, muốn lấy ta trút giận thế nào cũng .”

“Nàng đi Bắc Lệ con tin, không liên quan đến ngươi.” Bùi Tịch đột nhiên .

Đúng , là bởi vì hắn chán ghét ta, mới đưa ta đi.

“Đêm nay thêu thêm một cái nữa.” Hắn đột nhiên với ta.

Ta ngẩng đầu lên: “Đêm nay?”

Đêm nay ta không thể thêu xong.

“Ta không .” Ta lắc đầu.

“Làm không , hay là không muốn cho ta?” Hắn đột nhiên lạnh giọng.

Hắn đột nhiên ngồi xổm xuống túm lấy cánh tay của ta: “Năm đó nàng cái gì mà thích ta một đời một kiếp, mới chỉ qua có ba năm, liền quên sạch sẽ?”

Ta ngơ ngẩn.

Khuôn mặt của Bùi Tịch trước mắt dường như hoà một với khuôn mặt của Tam hoàng tử.

Sợ hãi ta bất giác lui về phía sau: “Là ta sai rồi, là ta sai rồi, tha cho ta đi!”

Bùi Tịch sửng sốt: “Nàng sao thế...”

Mà lúc này, Lâm Uyển Như đột nhiên lại khóc lên.

“Làm sao ?” Bùi Tịch quay đầu lại.

“Vừa rồi, chỗ vừa rồi bị mèo cào trúng, đau...”

“Mèo?” Bùi Tịch nhíu mày, về phía mèo con trong lòng ta.

“Không phải,” Ta vội vàng ôm chặt mèo con một chút: "Móng vuốt mèo con này còn chưa phát triển, không có khả năng cào bị thương Lâm tiểu thư, nó chỉ vô nhảy ra mà thôi.”

“Ta cho phép nàng nuôi mèo lúc nào?” Bùi Tịch đột nhiên : "Ai cho nàng?”

Ta......

“Người đâu.” Hắn xoay người: “Đem con mèo này đập c..hết.”

“Đừng” Ta dùng sức bảo vệ mèo con, nước mắt chảy xuống: “Cầu xin ngài! Bùi Tịch, cầu xin ngài!”

Hắn trầm mặc, đột nhiên ngồi xổm xuống, vươn ngón tay ra lau nước mắt của ta.

“Chẳng qua chỉ là một con súc vật mà thôi, sao xứng với sự quý giá của nàng?”

“Làm ơn, đừng.”

“Súc sinh đả thương chủ tử, đây chính là lỗi của nó.” Hắn ta: "Nàng quá mức thích nó, cũng là lỗi của nó.”

“Cái gì?” Ta sững sờ hắn.

Hắn giật lấy con mèo nhỏ trong lòng ta, lạnh lùng : "Tư Đồ Diên, có phải nàng đã quên mình rốt cuộc nên thích ai rồi không?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...