Thì ra Tô Mai ngày mai sẽ về nước rồi, tốt quá.Hứa Yến tôi một lúc, đột nhiên lên tiếng: "Đúng rồi, vẫn chưa hỏi em, em tìm người đó chưa?"Tôi ừ.Anh ấy khẽ khựng lại, gật đầu: "Chúc mừng em."Tôi không thêm gì nữa, cuối cùng cũng không lay chuyển ấy, đành để ấy đưa tôi về.Nhưng vừa về đến ký túc xá không lâu, tôi liền nhận một cuộc gọi.Không lưu tên, là số điện thoại ở Bắc Thành.Tôi không suy nghĩ nhiều, liền nghe máy.Đầu dây bên kia lại là Tiêu Cảnh Ý.Giọng ta rất nhỏ, mang theo chút cầu khẩn: "Trình Sênh, bây giờ em đang ở đâu? Bên này xảy ra chút chuyện, em có thể đến đây một chuyến không?"Tôi không hiểu lắm."Ở Bắc Thành này còn có chuyện mà các không giải quyết à? Đừng gọi cho em nữa, em muốn ngủ rồi."Anh ta do dự, cuối cùng nghiến răng, kể khổ với tôi."Là Kỳ ca."Chính là hôm sinh nhật ấy, em không phải bảo chuyển lời chia tay sao? Lúc đó lên lầu, chuyện này với ấy, ấy lúc đó cũng không gì, mấy ngày sau đó không thèm để ý đến , tính cũng trở nên rất tệ. Ban đầu còn chưa hiểu ra, mãi đến hôm nay, lại xảy ra chuyện, mới nghĩ thông, ấy là đang giận không giữ em lại."Tôi mím môi: "Hôm nay? Xảy ra chuyện gì?"Anh ta trầm ngâm một lát, cuối cùng thở dài, như thể thỏa hiệp: "Gửi video cho em xem, xem xong em sẽ hiểu."12Ngay sau đó, video của ta gửi đến.Tôi mở lên xem.Đầu video là quay toàn bộ quán, còn có giọng của Tiêu Cảnh Ý, chắc là đang báo cáo với , khá náo nhiệt, hỏi ấy có muốn đến không.Không lâu sau, ống kính dừng lại.Có người tiến đến trước mặt Kỳ Hàn , chính là người tôi vừa gặp lúc nãy.Anh ta : "Kỳ ca, em hình như vừa thấy Trình Sênh, bên cạnh còn có một người đàn ông, khá đẹp trai."Anh ta rất thoải mái, những người trong quán cũng bắt đầu bàn tán.Tiêu Cảnh Ý có lẽ cũng thấy hơi thú vị, trong video : "Trước đây Kỳ ca chia tay với , đều rất vui vẻ khi nghe thấy đối phương tìm bến đỗ tốt đẹp, lần này chắc ấy cũng rồi nhỉ."Tôi cũng nghĩ .Nhưng ngay sau đó, tôi nghe thấy giọng của Kỳ Hàn, mà lại lạnh đến thấu xương."Nói đương là ta, chia tay cũng là ta."Trên đời này gì có chuyện tốt như ?"Tay tôi khựng lại, thoát khỏi video, trong lòng có chút bất an.Kỳ Hàn có ý gì ?Trên đời này, gì có chuyện tốt như ?Giọng của Tiêu Cảnh Ý lại vang lên ở đầu dây bên kia: "Xem xong chưa? Bây giờ Kỳ ca đang nổi giận đấy, em đến đây một chuyến không? Cầu xin em đấy."Tôi bỗng nhiên cảm thấy rất mệt mỏi: "Nhiều người như các ở đó, ta có thể bị người ta bán đi hay bị người ta ăn thịt sao?"Thật sự không thì Tô Mai không phải ngày mai về rồi sao? Các cứ đợi ta đến, ta vừa đến, Kỳ tự nhiên sẽ hết giận."Tiêu Cảnh Ý ở đầu dây bên kia á một tiếng, có chút luống cuống: "Không phải, em, ây da, nhé, đi đón..."Lời ta còn chưa hết, đột nhiên dừng lại.Bên tai tôi vang lên một tiếng cọ xát, tiếp theo là tiếng thở rất nhẹ.Một lát sau, có người khẩy, giọng khàn khàn: "Trình Sênh."Chúng ta chuyện."13Thực ra, tôi không cảm thấy tôi và Kỳ Hàn còn gì để nữa.Nghĩ một lúc, tôi định từ chối.Anh ta lại lặp lại một lần nữa, giọng điệu rất bình thản: "Chúng ta chuyện."Em biết mà, việc, đôi khi không đạt mục đích sẽ không bỏ cuộc."Nếu bây giờ em không đồng ý, Trình Sênh, không thể đảm bảo mình sẽ không ra chuyện gì đâu."Tôi không ngờ Kỳ Hàn lại ra những lời như .Anh ta như , khiến tôi cảm thấy có chút xa lạ.Nhưng dường như lại vốn dĩ nên như , ta kỳ thực, vốn dĩ chính là người như thế.Tôi hít sâu một hơi: "Được, muốn gì?"Giọng ta rất lạnh, trong màn đêm, khiến người ta có chút không nghe rõ."Em chia tay với ta đi."Chúng ta quay lại."
Bạn thấy sao?