Con Gái Tôi Là [...] – Chương 5

Tú Hạ chống một tay nâng đầu mình lên, tay kia lại vuốt ve vai Ảnh Nam có chút rùng mình sợ hãi. Hạ điện thoại đang reng lên trong tay Ảnh rồi thẳng , giọng vẫn trong treo như lại có chút gì đó khó : “Cậu quen bảo vệ khu mình à, mình cậu nghe, dính tới đàn ông…chỉ có mang họa thôi. Khu này nhiều nữ như , biết đâu ta…” Ảnh Nam nghe đến đây thì biết đang hiểu nhầm gì đó nên vội ngắt lời : “Dừng dừng, cậu chỉ giỏi suy đoán linh tinh, chỉ là sợ cậu ở đây một mình không ai ngó đến nên mới thân với bảo vệ, sau này tiện nhờ vả thôi.” Vừa vừa gỡ cánh tay của Tú Hạ trên người xuống. 

“Thật không? Hình như chỉ có mỗi cậu nghĩ thôi.” Tú Hạ tỏ ra nghi ngờ . Bỗng trong đầu Tú Hạ vang lên giọng của một bé :

“Mẹ thân ơi, mẹ không thấy người bé nhỏ của mẹ đang dối sao? Con thấy ta đứng dưới lầu đó. Mẹ à, chẳng phải mẹ muốn ta sao? Con giúp mẹ nhé, chỉ cần trộn máu của Điềm và Hà Ảnh lại với nhau rồi đưa con, đảm bảo mẹ sẽ toại nguyện.” Trong đêm tối tĩnh mịch, người Tú Hạ trở nên lạnh toát như người ch*t, một nụ quỷ dị xuất hiện trên gương mặt sáng ngời của như đang âm mưu điều gì đó. Bên cạnh là một bé chừng 4 tuổi đang đứng , tiếng như tiếng quỷ than cùng với lời mỹ ngọt ấy đang vang vọng khắp tâm trí cho trong thể nghĩ thêm điều gì nữa.

Ảnh Nam như ngửi mùi hôi thối của khí âm liền bật dậy xung quanh rồi tính chạy đến mở cửa phòng Tú Hạ lại nhanh tay đè Hà Ảnh xuống. Hai tay giữ chặt tay Hà Ảnh, chiếc điện thoại cũng rớt xuống đất, mùi hôi thối càng nồng khiến cho cảm thấy rất khó chịu, trái tim cũng đập nhanh liên hồi. Bình thường Tú Hạ đến đi mấy bước cũng cảm thấy mệt thì nay như buff sức mạnh, Hà Ảnh chật vật thoát ra sức ta cũng không vừa, cao giọng : “Hạ, buông mình ra, mình biết cậu không tỉnh táo, mình không trách cậu cũng sẽ giúp cậu.”

“Giúp mình ư? Hà Ảnh thân mến muốn giúp mình thế nào đây? An Điềm chỉ cần lấy máu cậu cho nó uống thì cậu vĩnh viễn là của mình rồi.” Nói đến đây, Tú Hạ không khỏi phấn khích lớn giọng của bây giờ chẳng khác gì quỷ địa ngục đòi mạng. Chết tiệt, phải nghĩ cách thoát nhanh trước khi con quỷ nhỏ kia nhập hẳn vào người Tú Hạ. Nhưng hiện giờ, tay đang bị Hạ dùng dây trói lại, cũng không phải là không có cách xử lý con quỷ nhỏ này chỉ cần là biết người luyện ra nó không phải dạng vừa. Thường thì dù ma hay quỷ, khi thấy người thịnh dương hoặc có đạo hành cao thì sẽ né đi chứ đừng gì là khắc tinh tinh của ma quỷ như Hà Ảnh.

Nhưng con quỷ nhỏ này thì khác, nó không những không sợ còn hưng phấn muốn nếm thử máu người dù cho đó không phải là người nhận nuôi nó. Hà Ảnh đã xem xét kĩ lưỡng, trên người Tú Hạ không có vết thương cho thấy cậu ta cho con nhỏ này uống máu bởi vì đã cho uống máu một lần thì lần sau so với lần đầu càng phải cho máu nhiều hơn. Đó là còn chưa kể đến việc nó mạnh đến mức có thể cản quận nhi của ở bên ngoài không cho bước chân vào nhà. Cô không tin nó chỉ ăn bánh kẹo cúng mà mạnh đến , tuy rằng là vô lý cũng không phải chưa từng xuất hiện trường hợp này. 

Bây giờ chỉ có một biện pháp duy nhất là sai binh khiển tướng ép con quỷ nhỏ này ra khỏi người Tú Hạ rồi đánh tay đôi với nó, như thì sẽ rất rắc rối, vốn dĩ đêm này chỉ muốn xem sự bất thường rồi sáng mai mới đem Hạ về đền trục ma. 

Chỉ có điều, con quỷ nhỏ này hẳn là gấp tới không chịu nỗi rồi mới ra tay với ngay trong đêm. Hơn nữa còn đúng lúc Hoàng Nam đang ở bên ngoài…

Cô như hiểu ra điều gì đó liền nhếch môi cảm thán “Khôn thật!” Sau đó liền lẩm bẩm truyền âm đến quận nhi của ở bên ngoài, dặn nó phải bảo vệ Hoàng Nam thật tốt. Cô biết 3 tin nhắn đó gửi tới là vì chàng bảo vệ đã thấy thứ gì đó nên đã vội vàng đến đây, lúc nãy chuyện với Tú Hạ thì quận nhi truyền âm ta thấy đèn trong nhà số 59 chớp tắt liên tục, sợ rằng đang ở trong nên lo lắng nhắn tin cảnh báo cho . Vậy nên mới , vốn dĩ mục tiêu chính của nó không phải mà là cái xác của Hoàng Nam dưới kia, chỉ cần bước vào nhà lúc nó uống máu xong thì ta coi như tiêu đời.

Hà Ảnh chửi thầm một tiếng. Dù sao cũng hết cách rồi, buộc phải mời vị quan giám sát kia đến người bây giờ không có binh khí, chỉ có thể mượn lực ngài để thoát khỏi phòng này rồi tính tiếp.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...