Con Gái Tôi Là [...] – Chương 14

Anh ta chính là tên s.á.t n.h.â.n mà bản tin đưa tin mấy ngày qua.

Hoàng Nam nhẹ nắm tay , bàn tay siết cổ tay Hà Ảnh như đang nhắc nhở chớ manh , rõ ràng cũng thấy đằng sau ta. Chính là nạn nhân đầu tiên.

“Hai cậu quen nhau từ khi nào thế?”

Dù trong lòng đang gợi dậy sóng ngầm buộc phải bình tĩnh, không thể để Tĩnh Điềm lâm vào cảnh nguy hiểm như .

“Tú Hạ giới thiệu cho mình đấy, đỉnh cao không? Anh ấy là bác sĩ ở bệnh viện nhà mình luôn, cờ không?”

“Cậu có gặp Tú Hạ à?”

“Ùm, tháng trước á, giờ thì không.”

Quen nhau một tháng, ta đó cũng vào đầu tháng trước. Tĩnh Điềm không biết gì sao?

“Điềm này, tối mai qua mình ngủ đi, mai mình đi công tác tận 3 ngày lận đó.”

“Lại đi nữa sao? cậu mới về mà.”

“Tính chất công việc mà.”

Cuối cùng tiệc sinh nhật cũng tàn chỉ có mỗi hai người cảm thấy vui vẻ.

Trên đường về nhà, Tĩnh Điềm chiếc bánh kem mà khúc khích mãi, phải biết Hà Ảnh dù nấu rất ngon lại cực kì lười vào bếp. Tạ Trung Hoan đang lái xe cũng liếc mấy lần.

“Cả hai người hồi nãy là thân của em đó sao?”

“Hùm… Chỉ có Hà Ảnh là thân của em thôi, Hoàng Nam thì tụi em chỉ vừa mới quen thôi.”

“Mai em phải qua nhà ấy sao? Anh ở nhà một mình đơn lắm đấy?”

“Ngoan nhé, trưa mai em mang cơm cho .”

“Được, tối mai chở em đi nhé.”

Tĩnh Điềm nghe thì rất vui vẻ, qua họ thật sự rất xứng đôi. Người ta chính là bác sĩ với 7 năm kinh nghiệm lại còn chuẩn bị lên chức trưởng khoa, gia đình truyền thống gia giáo lại đặc biệt tinh tế, cưng chiều người . Nếu không phải vì Hà Ảnh thấy kia thì có đánh chết cũng không tin ta từng g.i.ế.t người. Hai người vui vẻ không hề biết rằng ở ghế sau, có một không có tứ chi, mái tóc xõa dài đôi mắt đẫm máu đang chầm chầm Tạ Trung Hoan như muốn ăn tươi nuốt sống ta.

“Ảnh Nam, có thấy gì đáng ngờ không? Chẳng lẽ không phải là ta 3 người sao, phía cảnh sát xác nhận mà?”

“Tôi không chắc, cũng có thể hai người kia lúc chết đã không thấy mặt ta.”

“Để Tĩnh Điềm như có nguy hiểm cho ấy không?”

“Sẽ không, gia đình Tĩnh Điềm quyền cao chức trọng, ba cậu ấy luôn phái vệ sĩ đi theo, chắc chắn ta biết điều này nên một tháng qua vẫn chưa ra tay.”

Xe vừa đến gara, một bóng đen lao đến chắn trước đầu xe họ, Hoàng Nam vội đạp thắng, cả hai bị theo quán tính cùng chúi đầu về phía trước.

“Không sao chứ?”

“Không sao.”

 Trước đầu xe ô tô là một người phụ nữ trẻ váy màu vàng lấm lem những vết máu loang màu đang khóc lóc thảm thiết cầu cứu bọn họ. Trên cổ ta có một vết lằn tím có thể thấy rõ bằng mắt thường. Không thấy phía bên trong hồi đáp lời kêu cứu, người phụ nữ đập mạnh đầu xe đến mức lõm một miếng, tiếng đập ngày càng mạnh và vang to khiến cả hai sợ đến ngây người. Lúc Hoàng Nam tính mở cửa xe đi ra để xem hình thì Hà Ảnh vội giữ chặt tay lại. Nếu quan sát kĩ sẽ thấy bóng đen kia lao ra với tốc độ mà người bình thường không thể , hơn nữa ở đây an ninh cực tốt, bảo vệ luân phiên tuần tra, không thể nào có chuyện giữa đêm khuya lại có một người phụ nữ máu me bê bết chạy ra như .

“Cô ta không phải người.”

Hoàng Nam với vẻ nghi hoặc hỏi lại: “Sao biết?”

“Đừng vội , đâm thẳng đi, về nhà rồi .”

Nói xong đưa tay vào trong túi xách lấy ra cây bút lông vẽ hình ấn với 3 chữ tiếng phạn rồi lẩm bẩm niệm mà Hoàng Nam chẳng hiểu mô tê gì, chỉ biết khi dứt bút, người phụ nữ kia đã hoàn toàn biến mất như chưa từng xuất hiện. 

Phóng viên của toàn soạn B vừa đưa tin tại tòa nhà cao ốc tại trung tâm thủ đô Hà Nội vào lúc 23h38’ có một người phụ nữ vừa nhảy từ tầng 14 xuống c.h.ế.t ngay tại chỗ, trên cổ có một vết lằn cho là đã bị siết cổ đến c.h.ế.t. Nghi phạm là người đàn ông xuất hiện trong nhà ta vào thời điểm đó, đã bị đưa đến đồn cảnh sát để điều tra. Thi thể hiện đã đưa đến bệnh viện gần nhất để khám nghiệm tử thi và công bố thời gian tử vong.

Tại thời điểm mọi thứ đang hỗn loạn, không ai để ý có một trẻ đội chiếc nón lưỡi trai đang đi ngược lại với phía cảnh sát.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...