8.
Chủ đề hot trên mạng những ngày qua cuối cùng cũng kết thúc khi chồng tôi nhờ một người trong lĩnh vực này để giải quyết.
Vài ngày sau, lễ trưởng thành của con tôi cuối cùng cũng đã đến. Nó mặc một chiếc váy công chúa thật lộng lẫy, trên đầu còn đội một chiếc vương miện, trông như một công chúa đầy kiêu hãnh.
Không chỉ có vợ chồng tôi mà tất cả họ hàng, bè, hàng xóm đều có mặt, vì hiện tại chồng tôi đã thăng chức nên đồng nghiệp của xuất hiện tại bữa tiệc cũng khá nhiều. Mọi người đều đến chào hỏi và chúc mừng tôi rất lịch sự, có lẽ vì những sự việc vừa qua trên mạng nên họ đều tôi với cặp mắt đầy ý tứ.
Tôi đang tính đi thay quần áo thì bỗng nghe ngoài cửa có ai đó đang gọi con tôi:
“Nam Nam, mẹ của con có thật sự giống như những gì kể trong video không?”
Con tôi rõ ràng đã xem qua video đó, nó thở dài, giả vờ hiểu chuyện :
“Chú, đừng nữa, dù sao thì bà ấy cũng là người sinh ra con, bà ấy thích như thế nào thì như thế ấy đi.”
“Trời ạ! Trên đời này thật sự có người mẹ như ư? Nhưng hiện tại con đã lớn rồi, tại sao vẫn còn ở bên cạnh người phụ nữ độc ác đó chứ? Hôn nhân là chuyện lớn cả đời!”
Con tôi láo đã đạt tới trình độ thật giả khó phân:
“Không sao, con không để tâm, chỉ cần mẹ con bà ấy cảm thấy vui vẻ là rồi.”
Nó còn muốn thêm vài lời nữa, đúng lúc này chồng tôi vừa vặn đi tới, mắng nó vài câu, lúc này nó mới chịu im lặng, lạnh lùng rời khỏi.
Mặc dù trái tim tôi sớm đã bị con tổn thương vô số lần, và lẽ ra nên vô cảm khi nghe những lời này mới phải. Thế khi chính tai nghe nó đang vừa tận hưởng mọi thứ từ nỗ lực của tôi mang tới một bên lại bôi nhọ tôi với người ngoài, lòng tôi không tránh khỏi vẫn nhói lên.
Tôi hít một hơi sâu, ổn định lại tâm trạng rồi nở một nụ tươi bước ra tiếp đón khách mời.
Vừa khéo, Lý Uyển cũng đến. Khiến cho tôi vô cùng kinh ngạc đó chính là ta lại tặng cho con tôi một chiếc vòng tay ngọc vô cùng quý báu.
Tôi không nhịn hỏi: “Đây không phải là chiếc vòng mà đã mang từ hồi đại học ư? Hình như từng đây là bảo vật gia truyền mà bà ngoại đã đưa cho .”
Lý Uyển mỉm : “Những năm này tôi cũng không có kết hôn, cũng không có con cái, tôi đã coi Nam Nam như con ruột của mình. Lâm Phi, chẳng phải chị đã đồng ý cho Nam Nam nhận tôi mẹ nuôi rồi sao. Đúng lúc hôm nay chúng ta cùng thực hiện nghi thức nhận nuôi, đây xem như là quà ra mắt của tôi cho con nuôi đi.”
Lúc ta những lời này, có rất nhiều khách khứa vây quanh ta. Nhất thời, lời của ta đã khơi dậy sự bất mãn trong lòng mọi người, có người nhịn không mà căm phẫn lên tiếng:
“Nhìn xem, mà trên thế giới này thực sự có mẹ ruột không sánh bằng mẹ nuôi.”
“Đừng để cho sự tương phản thể hiện rõ ràng như chứ.”
“Quả nhiên, nhân tính không phải là ai cũng có.”
“Có người là người, có người là vật. Cũng không đúng, người ta hổ dữ còn không ăn thịt con, ta thì…”
“Lương tâm thật sự là bị chó ăn rồi, sao lại để con mình nhảy vào hố lửa như chứ?”
Lý Uyển nghe câu cuối cùng kia, lập tức nhân cơ hội áp lực với tôi:
“Lâm Phi, tôi cảm thấy chị không phải là người như , không bằng nhân ngày hôm nay, chị hãy giải thích rõ ràng cho mọi người nghe, thật ra chị không muốn để cho Nam Nam cùng với tên lưu manh kia ở cùng một chỗ, đúng không?”
Lời còn chưa dứt, phía xa, Triệu Xuyên cùng một đám em xã hội của cậu ta cùng nhau đi tới. Một đám đầu vàng đầu trắng, mặc áo khoác denim cùng quần rách, cà lơ phất phơ, vừa đi vừa phì phèo hút thuốc, thỉnh thoảng còn phun nước bọt bên cạnh. Loại hành vi này vô cùng không phù hợp với hoàn cảnh nơi đây, ngay từ khi xuất hiện đã cho toàn thể mọi người nơi đây cảm thấy ghê tởm.
Bạn thấy sao?