Con Gái Tôi Là [...] – Chương 5

7.

Những ngày sau đó, cuộc sống của tôi trải qua vô cùng yên bình, không còn gánh nặng về chuyện con cái nữa tôi dồn hết tâm huyết cho công việc. Vận may cũng không ngừng tìm đến, tôi lần lượt hoàn thành hết các dự án lớn nhỏ khác nhau, đến ngay cả sếp cũng hết lời khen ngợi.

 

Nhớ năm đó, tôi cùng chồng đều là học bá đứng đầu, không biết tại sao lại sinh ra một đứa con không có năng khiếu học tập như . Tôi từng bị những chuyện vụn vặt trong gia đình phiền muộn nên đã lơ đãng trong công việc. Bây giờ tôi đã có thể hoàn toàn tâm vào công việc, một lần nữa trở về với trạng thái hăng hái như lúc trước. Lãnh đạo cùng các đồng nghiệp cũng khen tôi trẻ ra rất nhiều. 

 

Giá trị của người phụ nữ không bao giờ chỉ giới hạn ở gia đình.

Hôm nay, chồng tôi vừa nhận thư báo thăng chức, ấy vui vẻ gọi điện cho tôi để chia sẻ, sau này ấy sẽ không cần phải thường xuyên đi công tác nữa nên sẽ ở nhà chăm sóc tôi thật tốt. Tôi cũng nhận thông báo từ sếp, tiền thưởng cho những dự án tôi trước đó đã phê duyệt và con số lên đến bảy chữ số. 

 

Tôi số tiền khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong tài khoản của mình thì tim đập thình thịch. Chuyện này tôi không với ai, việc đầu tiên khi giàu là phải giữ bí mật.

 

Sau một lúc bình tĩnh lại, tôi liền dùng số tiền đó để mua một căn nhà ở khu phát triển ven sông. Hiện tại giá nhà đất ở khu đó vô cùng rẻ, hơn 100 vạn là có thể mua căn nhà rộng gần 200m vuông, hầu hết mọi người đều không mấy coi trọng. Nhưng không ai biết rằng tương lai không xa sẽ có một khu trung tâm thương mại sầm uất xây dựng lên, mỗi tấc đất ở đây đều trở nên vô cùng có giá trị. Đến lúc đó, một mét vuông sẽ có giá 8 vạn.

Tối hôm đó, con tôi không trở về nhà, tôi tắm rửa xong tính lướt điện thoại một lúc rồi đi ngủ, không ngờ tôi lại thấy một hotsearch trên mạng xã hội.

#00 Cô trẻ bị mẹ ép kết hôn với một tên xã hội đen#

đăng tải bởi một người dùng ẩn danh, mô tả việc Lâm đã bạ/o hành con mình từ khi bé mới chập chững tập đi, không cho con bé đi học, không muốn con bé khỏe mạnh và khiến nó rơi vào trầm cảm. Hiện tại, vì muốn đòi tiền thách cưới mà gả con mình cho một tên xã hội đen suốt ngày ăn chơi cờ bạc và mạ/i dâ/m, hội tụ đủ mọi tật xấu.

 

Cư dân mạng bất bình, nhao nhao để lại bình luận:

“Đã là thế kỷ 21 rồi mà vẫn còn tục ép cưới từ tàn dư phong kiến ư, bà có phải là đang ghen ghét với con mình không?”

“Loại người mẹ này không đáng sống, không nuôi con thì đừng sinh, đừng đổ lỗi sự kém cỏi của mình cho đứa trẻ.”

“Ai đó ơn hãy đập chết con tiện nhân này, tức chết tôi rồi, bé kia thật đáng thương!”

“Mẹ tôi vẫn luôn rất thương tôi, thật không ngờ tới trên thế giới này lại vẫn còn loại người như thế tồn tại, ta là súc sinh ư!”

“Up up up, không để vụ này chìm, chúng ta cần cho việc này thật hot. Không phải người phụ nữ nào cũng xứng đáng mẹ!”

“Cô Lâm này thiếu tiền sao? Tới tìm tôi đi, cần bao nhiêu, nhiều hay ít, để tôi đốt cho .”

Còn về phần chủ của video ta đang ngồi thầm, nụ mười phần sảo trá,và tôi không thể nào phản bác những cái video mà ta đăng.

 

Nói một câu dân gian thì sự im lặng của tôi lúc này thật chói tai.

 

Những điều này đều là những lời dối trá mà từ khi còn nhỏ con tôi đã luôn , nên phản ứng của tôi là con tôi đã đăng đoạn video này lên. Nhưng tôi không hiểu lý do gì để khiến nó phải tốn công sức nên những loại chuyện này.

 

Ngay lúc tôi đang ngồi suy tư thì một tiếng chuông điện thoại vang lên, là con tôi. Gọi tới để xin tiền:

“Tôi và Triệu Xuyên không còn tiền sinh hoạt phí, trước hết bà chuyển cho tôi 5 vạn. Nhanh lên!”

“…..”

 

Tôi chậm rãi

“Xin lỗi con , lễ trưởng thành của con sắp tới, mẹ chuẩn bị cho con một buổi lễ thật hoành tráng, tất cả tiền trong tay đều đổ hết vào đó rồi.”

“…”

 

“Đúng là xui tám kiếp mới phải con bà. Nếu bà không có tiền, bà phải ra ngoài tìm việc thêm để kiếm tiền chứ. Sao tôi có thể có người mẹ vô dụng như bà chứ?”

 

Nó tức giận dập máy.

Mặc dù trên mạng có rất nhiều lời đồn, cuộc sống vẫn phải tiếp tục. 

Tôi đặt điện thoại xuống và đi ra ngoài mua thức ăn. Khi đi ngang qua dưới lầu, tôi bắt gặp phải một nhóm những người hàng xóm đang tụ tập xung quanh và bàn luận về chuyện gì đó. Khi thấy tôi, không ngạc nhiên khi họ đều tỏ ra khinh thường, dè bỉu tôi.

Có người không nặng không nhẹ lên tiếng: “Thật là xui xẻo, lại cùng loại người như sống chung một khu.”

 

“Sớm biết ta là người không ra gì, thật không ngờ ta lại bệnh hoạn đến thế.”

Tôi giả vờ không nghe thấy, nhanh chân rời khỏi chỗ đó.

Không cần nôn nóng, đợi đến ngày lễ trưởng thành của con tôi, mọi chuyện sẽ nhanh chóng sáng tỏ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...