Một lúc sau, một phóng viên ngập ngừng hỏi: “Tô tiểu thư, đang chúng tôi sao?”
Tô Hướng Noãn đã bình tĩnh hơn rất nhiều, từng chữ rõ ràng:
“Không, tôi không . Tôi thật, tôi và Lãnh Dịch Hàn không đính hôn. Chỉ là ấy đơn phương theo đuổi tôi thôi, tôi chưa bao giờ đồng ý.”
Một người trong đám đông với vẻ giễu cợt: “Điều kiện của Lãnh thiếu gia tốt như , Tô tiểu thư nên nhân cơ hội này đồng ý đi chứ.”
Tôi lẩm bẩm trong đầu: Bị gạt, bị lợi dụng, bị cắm sừng, cái phúc đó để dành cho hưởng nhé!
Tô Hướng Noãn cũng nghe thấy, ấy mỉm hỏi ngược lại: “Điều kiện tốt thì tôi bắt buộc phải đồng ý sao?”
Người đó lập tức im lặng, lẫn vào trong đám đông.
“Thêm nữa,” Cô ấy tiếp, giọng chắc nịch, “Mối quan hệ của tôi và em tôi, Tô Mộ Anh rất tốt. Mong các vị cẩn trọng lời . Nếu ai cố bóp méo sự thật để đưa tin sai lệch, luật sư của nhà họ Tô sẽ việc với các người.”
Dứt lời, sắc mặt Lãnh Dịch Hàn rõ ràng đã khó coi đi vài phần.
16
Sau buổi tiệc đấu giá.
Các phóng viên quả nhiên không dám viết bậy, không một dòng tin nào thêm dầu vào lửa.
Điều khiến chúng tôi bất ngờ hơn chính là tiết Tô Hướng Noãn và Lãnh Dịch Hàn lén đăng ký kết hôn vốn là một bước ngoặt lớn trong nguyên tác, nay đã hoàn toàn biến mất!
Sau khi suy nghĩ kỹ, chỉ có một khả năng: Nhân vật của Lãnh Dịch Hàn đã lệch khỏi đường ray!
Thật ra, dấu hiệu cho việc nhân vật của Lãnh Dịch Hàn đang dao đã có từ lâu, chỉ là chúng tôi chưa nhận ra mà thôi.
Tô Hướng Noãn từng kể, lần gần đây nhất ấy cờ gặp ta, ta đã một câu rất kỳ lạ: “Anh sẽ khiến em cầu xin , nguyện vợ .”
Lúc đó tôi không để ý, giờ ngẫm lại, câu ấy mang rõ mùi vị của “ép buộc.”
Liệu có phải ta đã sẵn sàng thực hiện kế hoạch thôn tính công ty nhà họ Tô không?
Dù sao thì trong nguyên tác, Lãnh Dịch Hàn chưa từng là một người lương thiện.
Trong đoạn độc thoại từ góc của ta, việc biến công ty ta trở thành thế lực thống trị thị trường là mục tiêu ta theo đuổi suốt bao năm.
Nhớ lại tiết ta từng lén vào nhà họ Tô để đánh tráo tài liệu quan trọng của bố Tô, tôi vội vàng nhắc nhở ông bảo vệ kỹ càng tất cả tài liệu, nhất là lúc ở công ty, phải cẩn thận đề phòng người bên cạnh.
17
Nhưng những ngày gần đây, tôi nhận ra vẻ lo âu ngày càng hiện rõ trên mặt bố Tô.
Qua những cuộc trò chuyện giữa ông và mẹ Tô, tôi biết rằng tập đoàn Lãnh thị thực sự đang có ý định thâu tóm công ty nhà họ Tô.
Bố Tô không muốn bán đi tâm huyết cả đời mình, nên Lãnh Dịch Hàn liên kết với nhiều bên, dồn ép ông đủ đường.
Mắt thấy nhà họ Tô lại sắp rơi vào con đường sản như trong nguyên tác, ba mẹ Tô đã mấy ngày liền vẫn luôn cắm đầu vào công việc, đầu cũng xuất hiện hai thứ tóc luôn rồi.
Một buổi tối sau bữa cơm, tôi không chịu nổi nữa, với Tô Hướng Noãn: “Không thể ngồi yên chờ chết !”
Sau đó, tôi chợt nghĩ ra điều gì, quay sang hỏi: “Đúng rồi Hướng Noãn, sắp đến sinh nhật của phải không?”
“Ừ, đúng .” Cô ấy ngạc nhiên không hiểu tại sao tôi lại hỏi.
Cô ấy không biết rằng sự kiện quan trọng dẫn đến sự sụp đổ của nhà họ Tô xảy ra vào chính ngày sinh nhật ấy.
Tôi bắt đầu kể cho ấy nghe sự thật:
“Thực ra, việc đánh tráo tài liệu chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch của Lãnh Dịch Hàn. Đòn chí mạng thực sự là ta lợi dụng một người quản lý cấp cao họ Từ trong công ty nhà mình.”
“Anh ta thông qua con của người quản lý đó, dụ dỗ để ông ta phục vụ cho mình, từ bên trong hủy hoại nhà họ Tô.”
“Chuyện này xảy ra ngay sau sinh nhật ở kiếp trước, lúc và ta vừa lén đăng ký kết hôn.”
Nghe xong, Tô Hướng Noãn khổ, đôi mắt dần đỏ hoe: “Thì ra là … Tôi thật sự không còn gì phải luyến tiếc. Chỉ trách kiếp trước tôi quá mù quáng.”
Tôi đặt tay lên vai ấy, nhẹ nhàng : “Kiếp trước đã chết rồi. Giờ là Nữu Hỗ Lộc – Tô Hướng Noãn, hãy trả lại tất cả những gì ta đã cho , gấp đôi!”
“Nếu ta muốn giữ hình tượng si cố chấp trước mặt , thì chúng ta sẽ khiến ta tự tay hủy nó!”
Tôi nhếch môi: “Đi thôi, chúng ta sẽ cho nhân vật của ta hoàn toàn sụp đổ!”
18
Nói đến tiểu thư nhà họ Từ, ta từng là một trong những thành viên nhỏ trong “phe cánh” của Tô Mộ Anh.
Cô ta sớm đã thầm Lãnh Dịch Hàn, vì luôn bị Tô Mộ Anh lấn át nên đành phải giấu kín cảm.
Bây giờ, khi Lãnh Dịch Hàn tự tìm đến, cơ hội “ngàn năm có một” thế này ta sao có thể bỏ qua.
Đáng tiếc, trong nguyên tác, ta cũng chỉ là một “não ” khác bị nam chính cặn bã lừa dối mà thôi.
Chúng tôi tính toán thời gian và gõ cửa phòng khách sạn trước khi Lãnh Dịch Hàn đến.
Cửa mở, tiểu thư nhà họ Từ quấn áo choàng tắm, ngạc nhiên chúng tôi: “Mộ… Mộ Anh? Sao lại ở đây? Lại còn đi cùng Tô Hướng Noãn nữa?”
Trước khi ta kịp phản ứng để đóng cửa, tôi đã chen vào.
Thời gian có hạn, tôi thẳng: “Người chị em à, nghe tôi khuyên một câu, Lãnh Dịch Hàn không phải là người tốt đâu, mau chạy đi!”
Cô ta thoáng sững sờ, rồi nhận ra chúng tôi đã phát hiện chuyện ta bí mật qua lại với Lãnh Dịch Hàn.
“Ha ha, Tô Mộ Anh, không có Hàn, nên ghen tị với tôi đúng không?”
Máu tôi dồn lên não.
Hít sâu vài hơi để giữ bình tĩnh, tôi kiên nhẫn đáp: “Tôi đã từ bỏ ta từ lâu rồi. Nhưng không tò mò tại sao tôi từng phát cuồng theo đuổi Lãnh Dịch Hàn mà giờ lại chán ghét ta đến sao?”
Cô ta quay đầu hờn dỗi: “Không tò mò.”
Một lúc sau, ta quay lại: “Được rồi, đi, tại sao?”
Tôi đặt ngón tay lên môi, tác “suỵt” bí ẩn, rồi : “Tôi sợ không tin, chi bằng tận mắt cho rõ.”
Nói rồi, tôi ra hiệu ta qua lỗ mắt mèo ở cửa.
Bên ngoài, Lãnh Dịch Hàn xuất hiện đúng giờ.
Nhìn thấy Tô Hướng Noãn, ta thoáng ngạc nhiên, nhanh chóng giấu đi cảm : “Tiểu Noãn? Em sao lại ở đây?”
Tô Hướng Noãn điềm tĩnh đáp: “Tôi đã nghĩ thông suốt rồi. Chỉ cần không nhắm vào công ty nhà tôi nữa, tôi sẽ đồng ý lấy .”
Ánh mắt Lãnh Dịch Hàn rực sáng, dường như quên mất việc ấy xuất hiện ở nơi này vốn không hợp lý.
“Tiểu Noãn, nếu em sớm nghĩ như , đã không cần phải…”
Anh ta bỏ lửng câu , đưa tay kéo Tô Hướng Noãn.
Cô ấy thoáng do dự, không từ chối.
Nhìn cảnh hai người họ tay trong tay rời đi, tôi đứng cạnh tiểu thư nhà họ Từ, lạnh lùng buông một câu: “Thấy chưa? Người ta thích không phải là . Cô chỉ là công cụ tiện tay cho ta lợi dụng mà thôi.”
Cuối cùng, ta không nhịn nữa, òa khóc nức nở.
Tôi an ủi ta bằng sự chân thành ít ỏi: “Em à, lần sau tìm người nhớ sáng suốt hơn nhé.”
Tiểu thư nhà họ Từ tôi như tìm thấy tri kỷ, nhào tới ôm chặt lấy tôi, khóc càng lớn hơn.
19
Sau đó ít lâu, một sự kiện bất ngờ xảy ra.
Tô Hướng Noãn nhận lời mời từ mẹ của Lãnh Dịch Hàn, Lãnh phu nhân.
Mặc dù thời gian có chậm hơn so với nguyên tác, mục đích của cuộc gặp thì không khó đoán.
Trong nguyên tác, Lãnh phu nhân là người mạnh mẽ, độc đoán, và kỳ lạ thay, bà lại rất thích Tô Mộ Anh.
Bà từng công khai tuyên bố rằng, chỉ có Tô Mộ Anh mới xứng đáng con dâu nhà họ Lãnh.
Bạn thấy sao?