Con Gái Bảo Mẫu [...] – Chương 9

Đây là tiết không có trong cốt truyện gốc.

Tôi cũng không ghen ghét. Đối với tôi mà , đây còn là một tin hay ho đấy chứ.

Điều này chứng minh, cốt truyện của cuốn tiểu thuyết này có thể bị thay đổi.

Trong chiếc váy cưới hoa trắng của tôi, Ngư Trân Trân giống như một nàng thiên sứ du tẩu giữa rừng hoa, hút bao nhiêu là fans.

Thừa dịp đang hot, Ngư Trân Trân gắn trên người cái mác “Nữ thần thanh thuần”, thông báo lần lượt đưa ra.

Dùng mắt thường cũng có thể thấy đây là một ngôi sao mới đang lên trong làng giải trí.

Trong một lần phỏng vấn phát sóng trực tiếp, phóng viên hỏi Ngư Trân Trân đã từng bao nhiêu người rồi.

Mặt Ngư Trân Trân đỏ bừng, nhỏ giọng : “Mới chỉ một thôi ạ.”

Bão bình luận khen Ngư Trân Trân thẳng thắn đáng , tuyên bố nhảy hố:

[Trân Trân đơn thuần quá, phóng viên hỏi cái gì thì đáp cái đấy, đáng nhỉiii.]

[Cô này là tiểu thiên sứ trong video tiệc rượu đúng không, nghe danh mà đến.]

[Nghe danh mà đến +1, ê thật cái váy đó đẹp vãi, không tìm ra mẫu tương tự, là nhà thiết kế cao cấp nào thiết kế ra à?]

[Chắc đó bà, Trân Trân như thế chắc nhà cũng có tiền.]

“Mới chỉ một thôi à……” Khóe miệng phóng viên nhếch lên: “Là ai nhỉ?”

“Là Túc Hòa? Hay là Thẩm Chu? Nghe vị bác sĩ điều trị cho Ngư tiểu thư hôm nằm viện cũng đang theo đuổi nhỉ. Xin hỏi là đương trong lúc mập mờ với người khác sao?”

“A…… Không có…… Trân Trân……” Ngư Trân Trân hoảng loạn, ả chân tay luống cuống quay đi cầu xin sự giúp đỡ.

Phóng viên nhanh chóng bị đưa ra khỏi sân khấu, phát sóng trực tiếp cũng bị dừng.

Tôi đang xem phát sóng trực tiếp, mà trong đầu cũng nổ tung luôn nồi:

[Ơ vãi, viết hình tượng nữ chính mềm mại ngọt ngào nên cho chỉ số thông minh bằng không luôn à? Lúc này chỉ cần bình tĩnh phủ nhận là rồi mà trời.]

[Phóng viên này quen quen, mà giờ đã phải lúc cổ lên sân khấu đâu.]

[Sao lộn tùng phèo hết cả lên rồi, đáng ra giờ Ngư Trân Trân vẫn đang đi học mà nhỉ, sao lại gia nhập giới giải trí rồi.]

[Cứ thế cổ có thể người giàu nhất Bắc Kinh không ? Đại nữ chính của tôi đâu?]

[Lầu trên ơi, bà đọc cuốn này với góc nữ chính đúng không? Chẳng bằng bà đi xem Tống Tuyết Quan đi, dạo này ẻm sáng mắt ra rồi đấy, tui muốn nhảy hố ẻm.]

[Từ cái hôm Tống Tuyết Quan bị xé váy là đã bắt đầu kì kì rồi. Tôi có một thuyết âm mưu thế này, chẳng lẽ phóng viên kia là do cổ tìm đến?]

Bọn họ đoán không sai, phóng viên là do tôi tìm đến thật.

Trong nguyên tác, phóng viên là một nhân vật hi sinh ác độc.

Vì để thể hiện trình độ học thuật cao siêu của Ngư Trân Trân, tác giả viết thêm một nhân vật là chị khóa trên ghen ghét nữ chính.

Đàn chị đó phóng viên vu khống Ngư Trân Trân gian lận trong học tập, rồi hiểu lầm đó nhanh chóng sáng tỏ, phóng viên cũng biến thành vật hi sinh, sống ch.ết không rõ.

Giờ đây, tôi đi trước một bước tìm phóng viên xui xẻo đang thiếu tiền này, cũng coi là cứu giúp ấy một phen.

Lúc này đây, trước khi Thẩm Chu muốn trả thù, phóng viên đã tôi đưa ra nước ngoài.

Cùng lúc đó, tôi mua hot search nhân lúc tin còn hot:

# Người của nữ thần thanh thuần Ngư Trân Trân#

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...