2, Nhớ lại đời trước, tôi không khỏi rùng mình.
Giờ lại mình lành lặn hoàn chỉnh đứng trong nhà, tôi mới phản ứng lại, ông trời có mắt, tôi sống lại rồi!
Tôi cúi đầu thời gian, cách lúc chúng tôi ra ngoài chưa đến nửa giờ.
Trong lòng tôi không khỏi hốt hoảng, tôi đành phải tự an ủi bản thân rằng vẫn còn kịp!
Trong phòng, chồng tôi Lý Nhất Minh và con tôi Lý Hiểu Uyển đang nhỏ giọng thì thầm.
Tôi muốn ghé lại lắng nghe, hắn lại dẫn con đi vòng qua người tôi.
Tôi chợt hiểu ra, đời trước con tôi ra mấy lời như là do Lý Nhất Minh và con đũy giật chồng kia dạy. Chứ không sao một đứa trẻ chưa đến 10 tuổi đã biết mấy câu kì quặc ấy!
Những năm gần đây, tôi tận chức tận trách, nên hắn không tóm nhược điểm nào của tôi, cho nên mới lợi dụng con để ụp cái nồi ‘ngoại ’ lên đầu tôi.
Sau đó hắn sẽ đánh tôi vì lời buộc tội của con , cái danh ‘ngoại ’ của tôi sẽ trở thành thật.
Sau đó sẽ yên tâm thoải mái dùng tiền của tôi, ở nhà của tôi.
Lý Nhất Minh dẫn Lý Hiểu Uyển ra cửa xỏ giày.
Thấy tôi vẫn đứng im, Lý Nhất Minh giục: “Nghĩ gì đấy, mau chuẩn bị đi rồi con đi, không lát nữa lại không đuổi kịp.”
Hừ! Có mà sợ con giật chồng kia sốt ruột không chờ kịp ấy chứ.
Cô con của tôi đứng bên cạnh cũng mở miệng: “Đúng đó mẹ, dì xinh đẹp đang chờ chúng mình đó!”
Đời trước con không đứng về phe tôi, vốn dĩ định đời này cho có thêm một cơ hội nữa, giờ có lẽ nó là cái đứa trời sinh vô lương tâm rồi, nên tôi không cần phải cho nó thêm cơ hội gì nữa.
Huống hồ, rõ ràng nó đã biết lại chẳng hề với tôi, bởi vì nó chọn đi theo thằng bố nó rồi.
Không trách ở đời trước sau khi tôi ch.ết, Lý Hiểu Uyển lại tung ta tung tăng đi theo Lý Nhất Minh và đũy giật chồng, hoàn toàn không nhớ đến người mẹ cẩn thận chăm lo cho nó từng li từng tí.
Tôi vội hỏi nó: “Dì xinh đẹp có những ai con?”
Lý Nhất Minh trừng mắt nó, nhanh chóng tự bào chữa: “Tất nhiên là con nó nhắc đến mấy bán hàng ở trung tâm thương mại rồi, con đang chờ đi dạo phố mà em!”
Tôi gật đầu.
Tục ngữ có câu, nhà dột từ nóc dột xuống, Lý Nhất Minh thích dối, con cũng sẽ học theo thói lươn lẹo.
Nhưng không sao, đời này, tôi chỉ cần sống tốt là .
Đ.éo cần cái loại chồng ác như chó với đứa con vô lương tâm kia!
Tôi với Lý Nhất Minh: “Em thấy hơi nhức đầu, hay là hôm nay đưa con đi chơi đi, mãi mới có dịp nghỉ phép, em muốn ở nhà nghỉ ngơi một chút.”
Ánh mắt Lý Nhất Minh nhanh chóng hiện lên sự mừng rơn, chẳng qua chỉ trong chớp mắt liền biến thành ưu sầu.
Hắn chậm rãi mở miệng: “Nhưng hai vợ chồng mình đã hứa cuối tuần sẽ dẫn ở bên con rồi mà.”
Tôi chỉ cảm thấy buồn , chẳng phải là sợ kế hoạch thất bại đó sao?
Lý Nhất Minh còn muốn gì đó, con tôi bên cạnh lại nhảy cẫng lên, ngắt lời bố nó: “Thế thì tốt quá, con muốn đi chơi với dì xinh đẹp.”
Sợ con lỡ lời, hắn vội đưa con rời đi.
Bạn thấy sao?