20, Cuối cùng Lý Nhất Minh vẫn phải nộp tiền bảo lãnh.
Sau khi cảnh sát xem xét mức độ thương tổn của Trương Đại Cường và Chu Diễm, cuối cùng thương lượng bồi thường 5 vạn để hòa giải.
Lý Nhất Minh vì không để ngồi t.ù, nên đã vay người nhà ở nông thôn 5 vạn.
Sau khi thả ra, việc đầu tiên hắn là đến nhà tìm tôi.
Nhưng phải Lý Nhất Minh thất vọng rồi, tôi đã bán nhà.
Hắn gõ cửa, hỏi chủ nhà mới: “Có phải mày là người Tạ Lê tìm đến lừa tao không, muốn lừa tao bán nhà rồi là muốn đuổi tao với con đi chứ gì!”
Chủ hộ là một người đàn ông cao to vạm vỡ.
Người đàn ông không quen hắn, mắng hắn điên rồi đuổi đi.
Lý Nhất Minh sợ bị đánh, chỉ có thể rời đi.
Nhưng hắn chưa từ bỏ ý định, hắn lại dẫn con đến công ty loạn, muốn gặp tôi.
Nhưng không biết tôi đã đơn xin từ chức từ lâu, chuyển sang thành phố khác sống.
21, Lý Nhất Minh vẫn không chịu bỏ cuộc, bắt đầu tìm tôi khắp nơi.
Sau khi rời đi tôi không cho ai biết về nơi ở hiện tại, bao gồm cả người nhà và bè.
Lý Nhất Minh gần như hỏi hết tất cả mọi người, vẫn không thể biết tôi đang ở đâu.
Hắn bắt đầu không ngừng nhắn tin cho tôi, thậm chí còn dùng con để uy hiếp tôi.
Tôi chả thèm đọc, kéo hắn vào blacklist, không hề mềm lòng.
Hắn không biết, đời trước đứa con tôi rứt ruột đẻ ra đã từ bỏ tôi.
Đời này tôi cũng lựa chọn từ bỏ nó, buông tha cho bản thân.
Dù sao thì cũng đừng nghĩ bản thân có năng lực thay đổi người khác.
Có lẽ vì không tìm thấy tôi nên lòng Lý Nhất Minh mang oán hận.
Hắn lập tức đi tìm Chu Diễm.
Lúc này Chu Diễm đã ly hôn với Trương Đại Cường, cậu con trai tòa giao cho Trương Đại Cường nuôi dưỡng.
Chu Diễm uống rượu một mìn.
Thấy Lý Nhất Minh tới tìm, ả như tìm chỗ phát giận, ả túm lấy cổ áo Lý Nhất Minh đòi báo thù.
Lý Nhất Minh hoàn toàn nổi giận.
Hắn vơ lấy chai bia rỗng đập vào đầu Chu Diễm.
Đầu Chu Diễm bị rách, máu tươi trào ra.
Lý Nhất Minh bị dọa sợ, hắn vội bỏ trốn.
Sau đó, lúc Chu Diễm hàng xóm phát hiện ra thì ra đã ngừng thở.
Cô ả vì mất máu quá nhiều mà tử vong.
22, Lúc tôi thấy Lý Nhất Minh lần nữa là ở trên TV.
Lý Nhất Minh ngộ sát rồi bỏ trốn, bị kết án tù chung thân.
Lần này Lý Nhất Minh phải ngồi t.ù thật rồi.
23, Sau đó, vì Lý Nhất Minh phải ngồi t.ù, nên con tôi bị đưa đến nhà ông bà nội nó.
Nhà ông bà nội Lý Hiểu Uyển ở nông thôn.
Ở đây không có máy tính, máy tính bảng hay đồ ăn vặt.
Cũng không có chiếc giường mềm mại giường và ghế sô pha thoải mái.
Lý Hiểu Uyển ở đây mấy ngày liền chịu hết nổi, bởi vì ở nhà không có đồ ăn ngon.
Thỉnh thoảng nó còn bị gọi đi lụng.
Rất nhanh, Lý Hiểu Uyển đã không chịu nổi nữa.
Đầu tiên là nó gọi điện thoại khóc lóc kể lể, mấy ngày nay nó sống những ngày ‘không phải người’.
Còn muốn đến tìm tôi.
Tôi từ chối.
Lúc ly hôn, tòa cũng đã hỏi ý nó. Nó nó muốn ở với bố.
Cho nên tôi sẽ không đón nó về đây, huống chi là cho nó qua đây hưởng phúc.
Lý Hiểu Uyển thấy tôi từ chối nó thì hung tợn : “Dì xinh đẹp không sai, bà là con mẹ ác độc, bà không xứng mẹ tôi. Dì xinh đẹp mới xứng mẹ tôi!”
Tôi hơi giật mình, cũng đã lường trước .
Tôi còn tưởng có ngày ác ma sẽ tỉnh ngộ.
Tôi với Lý Hiểu Uyển: “Vậy cháu đi tìm Chu Diễm mẹ cháu đi, loại người ác độc như cháu, vĩnh viễn không xứng con tôi!” Rồi tôi dập máy.
Đột nhiên tôi nghĩ kĩ lại, mặc kệ thế nào, mình cứ sống tốt phần mình đã, con có thể quan trọng, cũng có thể không quan trọng.
Mỗi tháng tôi đều chu cấp một khoản tiền nuôi dưỡng Lý Hiểu Uyển, cho đến khi nó đủ 18 tuổi.
Dù sao tôi cũng đã hoàn thành nghĩa vụ của một người mẹ.
24, Tôi dọn đến căn nhà mua ở tỉnh bên.
Là một căn nhà khá to nên một người ở có vẻ hơi trống trải.
Nhưng rất thoải mái tự do.
Tôi muốn bắt đầu hưởng thụ cuộc sống đã bị đánh cắp đời trước!
-Hết-
Bạn thấy sao?