Anh bước xuống xe, đóng cửa cái rầm
"Tịch Hy . Cô đang cái gì thế hả?"
Tịch Hy thấy liền vui vẻ nhảy xuống khỏi cổng, rồi to
"Thôi. Không cần nữa đâu. Chồng Hy tự mò về rồi. Hy vào nhà ăn đây"
Nói rồi liền ba chân bốn cẳng tung tăng chạy vào nhà
Hiên Trạch đứng đó thở hổn hển tức giận
Cái ngốc này
Đúng là đồ đần độn
Cố quản gia bước đến bên cạnh
"Thiếu gia. Người về rồi"
Hiên Trạch hừ lạnh một cái, ném chìa khoá xe cho ông rồi bước vào nhà
[....]
Tại phòng ăn
Anh vừa bước vào cửa thì thấy hình ảnh Tịch Hy 2 tay cầm thịt sườn ngấu nghiến ăn, mỡ dính quanh miệng trông rất buồn
Còn bà Cố thì ngồi tủm tỉm, ăn với ánh mắt như muốn : Con dâu tui cute hết phàn thiên hạ rồi
Hiên Trạch ôm trán một cái thầm nghĩ
Đúng là không hiểu mẹ và cái vợ ngốc này đang nghĩ cái gì nữa
"Hiên Trạch về rồi đó hả con? Mau ngồi vào ăn đi"
Bà Cố bây giờ mới để ý thấy đứng ở cửa liền gọi vào
Hiên Trạch bĩu môi mẹ mình
Bà còn nhớ đến con trai ruột mình đấy
Anh bước tới kéo xa ghế ra định ngồi cạnh bà thì bị đánh cho một cái vào tay đau điếng
"A. Mẹ sao lại đánh con?"
Bà Cố trừng mắt
"Mẹ cho mày ngồi đây à? Mau sang ngồi với vợ mày. Mau lên"
Hiên Trạch thở dài bất đắc dĩ mẹ mình rồi sang vợ ngốc đang vẫy cái tay dính đầy mỡ
"Hi hi. Chồng qua đây ngồi với Hy nào. Hy cho ngồi cùng không vào thịt sườn của Hy đâu đấy?"
"Tôi thèm vào"
Anh hậm hực bước tới ngồi xuống cái ghế gần , lấy đũa gắp thức ăn
Lúc này mới để ý trên bàn ăn không có gì ngoài cơm với thịt sườn hoa quả
"Mẹ. Nhà mình hết tiền rồi à? Sao toàn thịt sườn thế này?"
Hiên Trạch ngẩng lên với bà Cố ở đối diện
Bà Cố lắc đầu
"Không phải . Tại Tiểu Hy thèm ăn thịt sườn hoa quả, mẹ thì ăn rồi . Còn con mẹ nghĩ con không về nên chỉ mua thịt sườn hoa quả thôi"
Hiên Trạch cắn răng bộ dạng hi hi của bà Cố
Anh bị hố rồi. Mẹ nó nữa
Mẹ đúng là...
Hiên Trạch hít một hơi để không bộc phát
Dù gì cũng về rồi, ăn cơm xong nhanh lẹ rồi chuồn đến công ty thôi
Anh với tay định gấp một miếng thì bỗng đĩa thịt sườn bị dịch chuyển ra chỗ khác
"Cô cái gì ?"
Hiên Trạch tức giận Tịch Hy đang ôm khư khư đĩa thịt như bảo bối
Tịch Hy phồng má, trừng mắt
"Đã bảo không ***ng vào thịt sườn của Hy mà"
"Cô ăn hết thế nào ? Nếu tôi không ăn thịt sườn thì lấy gì ăn trưa?"
Cái đồ đần độn này
Muốn tức ૮ɦếƭ đây mà
Tịch Hy vẫn kiên quyết ôm lấy đĩa thịt
"Chồng ăn cái khác đi"
"Cô thấy trên bàn còn cái gì ngoài thịt sườn không? Ăn nhiều thế mà dồn hết vào *** rồi à? Không biết suy nghĩ à?"
Tịch Hy chớp chớp đôi mắt to tròn
"Sao chồng biết? *** Hy tháng này to hơn rồi. Chồng sờ thử xem này . To hơn rồi"
"Tôi...."
Bạn thấy sao?