Cô Vợ Đảm Chăm [...] – Chương 1

Tôi và người cũ của chồng có mối quan hệ rất tốt.

 

Tốt đến mức nào ư?

 

Chính là khi ấy chưa chồng mà có con, tôi đã mời ấy về nhà mình ở, tận tâm chăm sóc ấy suốt 40 ngày ở cữ.

 

Chồng tôi khen tôi tốt bụng, mẹ chồng tôi khen tôi hiểu chuyện.

 

Mọi người đều hài lòng.

 

Và khi tôi ném bằng chứng ngoại của chồng cùng với người cũ vào mặt ta, buộc ta ra đi tay trắng, tôi cũng rất hài lòng.

 

À, đúng rồi!

 

Ngày lấy giấy chứng nhận ly hôn, tôi còn tặng ta kết quả khám vô sinh của mình như một món quà chia tay.

 

Hy vọng ta về nhà sẽ thích.

 

—----------

 

Tôi và chồng quen nhau qua buổi xem mắt, trước khi cưới chỉ gặp nhau hai lần.

 

Chúng tôi không hề có nền tảng cảm, mà đã đăng ký kết hôn và thành vợ chồng.

 

Lý do tôi vội vàng như là vì khi đó tôi vừa bị trai nhau 9 năm chia tay.

 

Lý do là: "Không hợp tính cách."

 

Yêu nhau từ năm 22 tuổi đến năm 31 tuổi, cuối cùng chỉ nhận một câu "không hợp" để kết thúc mối ấy.

 

Tôi nghĩ: "Chết tiệt cái gọi là ."

 

Thực tế không cho tôi quá nhiều thời gian để chữa lành vết thương.

 

Bố mẹ tôi, sau khi biết tôi bị đá, phản ứng đầu tiên không phải là lên án gã người cũ tồi tệ, mà là vội vàng sắp xếp những buổi xem mắt cho tôi.

 

Theo lời họ, chỉ là thứ hư ảo.

 

Giờ tôi không còn trẻ nữa, nếu tiếp tục kéo dài thì sẽ "quá lứa lỡ thì". Dù có người muốn lấy, việc sinh con cũng sẽ trở thành mối nguy hiểm vì lớn tuổi.

 

Kết hôn và lập gia đình là chuyện thực tế. Tìm một người điều kiện tốt, thật thà cùng sống qua ngày còn hơn tất cả.

 

Khi đó, lòng tôi đã nguội lạnh, tôi nghe theo sự sắp xếp của bố mẹ.

 

Chồng tôi là đối tượng xem mắt đầu tiên của tôi.

 

Buổi hẹn đầu tiên, chúng tôi gặp nhau tại một quán cà phê. Ngồi trò chuyện một lúc, tôi phát hiện sở thích của cả hai có rất nhiều điểm chung.

 

Tôi là người mê phim lâu năm, ấy cũng .

 

Những bộ phim tôi thích xem, ấy đều đánh giá cao.

 

Tôi không thích uống cà phê, mà thích trà hơn.

 

Anh ấy cũng thế, thậm chí còn có thể trò chuyện với tôi về các loại trà.

 

Tôi thích ăn cay, thật trùng hợp, ấy cũng .

 

Hôm đó, chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ. Khi chia tay, chúng tôi đã hẹn gặp lần thứ hai để đi xem một bộ phim khoa học viễn tưởng vừa mới ra mắt.

 

Lần gặp thứ hai, sau khi xem phim xong, trên đường lái xe đưa tôi về nhà, ấy hỏi tôi có nghĩ đến việc kết hôn với ấy không.

 

Tôi nhớ khi ấy hỏi như , phản ứng đầu tiên trong lòng tôi không phải là ngại ngùng hay do dự, mà là nghĩ đến gã người cũ tồi tệ kia.

 

Tôi tức tối nghĩ:

 

"Anh tính cách chúng ta không hợp nên chia tay. Người xem mắt này lại hợp với tôi cả về sở thích lẫn tính cách.

 

"Xem đi, không cần tôi, tôi vẫn có người cần tôi, thậm chí điều kiện còn tốt hơn ."

 

Thế là tôi đồng ý.

Ba năm sau khi kết hôn, tôi cảm thấy khá hài lòng.

 

Cuộc sống bình lặng, chỉ tiếc một điều là tôi không thể mang thai.

 

Sau một năm kết hôn mà vẫn không có tĩnh gì, bố mẹ hai bên bắt đầu giục chúng tôi sinh con.

 

Mẹ chồng bảo chúng tôi đi kiểm tra sức khỏe.

 

Hôm đi kiểm tra, chồng tôi đột nhiên phải đi công tác nên chỉ có tôi đi trước.

 

Khi nhận kết quả, mẹ chồng đi cùng tôi và cùng nghe bác sĩ tôi mắc hội chứng buồng trứng đa nang, khả năng mang thai sẽ rất thấp.

 

Kể từ hôm đó, mẹ chồng tỏ ra rất bất mãn với tôi.

 

May mắn thay, chồng tôi lại rất ủng hộ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...