Chương 8.1: Rốt cuộc là chuyện gì đây?
“Rốt cuộc là chuyện gì đây?”. Cung Nam Thiên kìm nén cơn tức giận, trầm giọng .
Nhưng Cung Lăng Hạo lại kéo tay Tô Tiểu Tuyết, đi tới trước mặt bọn họ, ngón tay thon dài trắng nõn ôm chặt đầu vai của Tô Tiểu Tuyết.
“Thôi , để con ”. Nói xong, Cung Lăng Hạo liếc mắt Lục Hân Mạt đứng ở đối diện một cái, cong môi : “Con không chỉ nghe lời hai người đi xem mắt, mà con còn đăng ký kết hôn luôn rồi, hai người, cũng có thể như ý nguyện”.
Trên vai Tô Tiểu Tuyết là cảm giác ám áp của lòng bàn tay Cung Lăng Hạo, cảm nhận cảm giác an toàn đến từ , lúc ngẩng đầu lên lần nữa, ánh mắt mặc dù vẫn lạnh lùng trước sau như một, lại đầy bi thương.
Chỉ mới vừa rồi thôi, vẫn còn xem là một người đàn ông lạnh lùng đến mức tê liệt cảm , mà, khoảnh khắc này lại hơi thương cảm cho , có lẽ, cái sự tàn khốc trên người chỉ dùng để nguỵ trang cho con người thật của mình, sống trong cái cảnh mà đến cuộc hôn nhân của mình cũng xem là một cuộc giao dịch cũng là một nỗi đau thương.
Tuy nhiên, cha mẹ lại không cho là như .
“Xem mắt? Lăng Hạo, không phải con xem mắt với Hân Mạt sao? Cái này…rốt cuộc là chuyện gì đây?”. Thẩm Lệ Quyên hoang mang.
Lục Hân Mạt ở bên cạnh đương nhiên là biết rõ chuyện như thế nào.
Cô ta vừa mới từ nước ngoài về, sao có thể đồng ý với cái chuyện xem mắt cũ rích như , sao có thể kết hôn qua loa, nhẫn nhục chịu đựng như !
Huống gì, ta còn không biết đối phương rốt cuộc là ai!
Lục Lực Bân cũng vì con mình tuỳ hứng quá nên sáng sớm mới đến nhà họ Cung xem như nhận lỗi. Nhưng kết quả thật bất ngờ, hơn nữa không phải là vả vào mặt ông ta một cái tát vang dội sao?
Lhm cũng cảm thấy đây là một nỗi nhục nhã.
“Cậu cả Cung…”. Lục Hân Mạt chậm rãi đi tới bên cạnh Tô Tiểu Tuyết, người phụ nữ từ trên xuống dưới đều bình thường không có gì lạ này, ánh mắt hàm chứa đầy sự mỉa mai: “Gu thưởng thức của , dường như, không cao lắm”.
Ặc…Nghe , Tô Tiểu Tuyết sắp hộc máu, khiêu khích một cách trắng trợn như thế hay lắm à…
Nhưng mà Tô Tiểu Tuyết lại không câu nào, chỉ một câu , một ánh mắt của Lục Hân Mạt thôi đã có thể đè bẹp , có lẽ đó là vì hành vi của một người cao quý. Cô hoàn toàn không có tư cách đứng đây tranh cãi với Lục Hân Mạt.
Tô Tiểu Tuyết không , Cung Lăng Hạo .
Câu của Lục Hân Mạt quả thật quá chói tai, khiến cho cậu cả Cung của chúng ta hơi nhíu mày lại.
Anh ôm vai Tô Tiểu Tuyết, đi từ từ tới trước mặt Lục Hân Mạt, chợt vung tay lên, chiếc áo thun rộng vốn dĩ bị buộc quanh vòng eo lập tức bị xả ra, tiếp đó, Lục Hân Mạt cũng cảm thấy mát lạnh trên môi, son môi tươi đẹp lập tức không thấy bóng dáng.
“Ừm, như mới giống một tiểu thư nhà giàu hơn nhỉ”. Cuối cùng, mới lạnh lùng bổ sung một câu.
“Anh…”. Lục Hân Mạt kinh ngạc dùng tay xoa lên môi mình, hàng lông mày thanh tú nhíu lại, Cung Lăng Hạo như không phải là đang xấu mặt ta sao?
Cung Lăng Hạo không giữ thể diện cho Lục Hân Mạt, cũng chính là không nể mặt Lục Lực Bân, cục tức này sao có thể nuốt trôi .
“Hừ! Ngày hôm nay thật sự quấy rầy rồi, Hân Mạt, chúng ta đi!”.
Cảnh tượng này đúng là xấu hổ, Thẩm Lệ Quyên nhanh chóng nhảy ra giảng hoà.
Bạn thấy sao?