Phòng Live ban đầu cũng sốt ruột chờ đợi, lập tức reo hò:
“Vedette nên xuất hiện sau cùng.”
“Cô ấy thật xinh đẹp, xứng đáng để tôi chờ đợi.”
Cố Tây Thành là một trong những nhà tài trợ cho cuộc thi này, hắn là một doanh nhân trẻ nổi tiếng, nhanh chóng thu hút sự ý.
Có ai đó tôi.
Cố Tây Thành khẽ liếc tôi, đối với mọi người hơi gật đầu:
“Xin lỗi, chúng tôi tới trễ.”
Sở Vân Dao lắc lắc tay Cố Tây Thành, hắn liền với BTC để ta tham gia.
Lần thi đấu này chia thành Vòng Sơ Khảo và Vòng Chung Kết.
Các thí sinh trên sân khấu đều vượt qua Vòng Sơ Khảo để lọt vào top 100.
Sở Vân Dao không tham gia Vòng Sơ Khảo mà trực tiếp vào Vòng Chung Kết, khiến các thí sinh khác bất mãn.
“Còn thi gì nữa, trao giải cho ta luôn đi…”
Dù rất nhiều người phàn nàn, khi thấy Sở Vân Dao đi tới, ai cũng tươi chào hỏi.
Nhiều chỗ ngồi như , Sở Vân Dao vẫn cứ chọn ngồi kế bên tôi.
.”Xin lỗi mọi người phải đợi.”
“Đều do tôi vừa ra cửa lại muốn thay đổi lễ phục, nên tôi đến muộn…”
Lời này cứ như là cho người khác nghe, thật ra là cho tôi nghe.
Thấy tôi không phản ứng, liền chuyển sự ý lên người tôi:
“Chị Ngữ Linh cũng đừng tức giận.”
Tôi xua tay.
“Chuyện của và Cố Tây Thành không liên quan gì đến tôi, người cho hơn 100 người ở đây phải chờ đợi là , tôi có tức giận hay không cũng không quan trọng.”
Sở Vân Dao bị quê, mặt thì tươi , lòng bàn tay vô thức siết chặt đến trắng bệch.
“Được rồi, cuộc thi chính thức bắt đầu.”
Vòng Sơ Khảo cầu bản thiết kế, còn Vòng Chung Kết cầu trong thời gian quy định, ra một bộ trang sức.
Rút thăm để quyết định sử dụng vật liệu gì và vật liệu sẽ ban tổ chức cuộc thi cung cấp.
Sở Vân Dao mở lá thăm ra, quơ quơ trước mặt tôi:
Hai chữ cực lớn: “Ngọc Trai”
Tình cờ, bản thiết kế của tôi cũng là chủ đề ngọc trai.
Đi đến kho nguyên liệu, tôi giơ tay lấy viên to nhất.
Sở Vân Dao nhanh chóng giật lấy.
Cô ta đắc ý:
“Ai nhanh thì .”
16.
Tôi giả vờ tức giận, khóe miệng càng càng lớn của Sở Vân Dao.
Tôi đổi tay lấy viên có chất lượng hơn.
Muốn tạo ra một sản phẩm trang sức tốt, việc lựa chọn nguyên liệu là khâu bắt buộc.
Trong phần quy định cũng có ghi rõ, nếu lựa chọn nguyên liệu có chất lượng tốt nhất, sẽ cộng 10đ.
Trong hai năm qua tôi đã tìm kiếm ý tưởng bài thi khắp nơi, riêng ngọc trai đã thấy qua không dưới ngàn viên.
Viên vừa rồi tuy to chất lượng thua xa viên tôi đang cầm trên tay.
Nhưng vì sao ngay từ đầu tôi không chọn viên này trước, bởi vì tôi biết, cho dù tôi có chọn viên nào, Sở Vân Dao cũng sẽ cướp đi.
Thời gian gấp rút, tôi tập trung chế tác, cuối cùng cũng kịp hoàn thành trước khi kết thúc thời gian.
Tôi thở ra một hơi.
Tựa lưng vào ghế ngồi, tôi mới nhận ra các thí sinh khác đang quay quanh mình, chăm quan sát.
Camera phát sóng trực tiếp cũng đang chĩa vào tôi.
Thời gian thi lần này rất ngắn, đa số các thí sinh đều lựa chọn “khảm’ hoặc “ghép” để giảm thời gian chế tác.
Để cố gắng giành chiến thắng trong cuộc thi, tôi dành nhiều thời gian để mặt dây chuyền hơn.
Trước mặt mọi người, tôi thổi nhẹ lớp phấn ngọc trai đi.
Camera phóng to.
Viên ngọc trai nhỏ khắc đầy hoa hồng.
Phòng phát sóng trực tiếp bùng nổ.
“Tôi tuyên bố đây là tác phẩm xuất sắc nhất.”
“Ôi mẹ ơi, tôi thấy trong viên ngọc trai.”
(**cái này mình không rõ lắm)
“Ngây ra đó gì, mau bỏ phiếu đi.”
Lần Livestream này để tăng tính tương tác giữa khán giả, nên BTC đã thêm chức năng bình chọn tác phẩm cho khán giả xem Live.
Sau khi bình chọn cho tác phẩm đoạt giải, một khán giả may mắn sẽ chọn với số tiền thưởng 10 vạn.
“Cô Tống, xin hỏi tại sao lại dùng ý tưởng này để thực hiện tác phẩm dự thi của mình?”
Tôi mỉm vào ống kính:
“Tôi phải cảm ơn người thầy của mình - Trần Ánh Hồng, nguyện ý đem tài nghệ điêu khắc dạy cho tôi.”
Tôi cũng mong mọi người sẽ quan tâm đến nghệ thuật văn hóa phi vật thể nhiều hơn.
Bạn thấy sao?