Anh ta viết lên bìa, cầu xin tôi mở lá thư ra và xem.
Trong thư ta rằng không biết bản thân ai, là tôi hay linh hồn đang cư trú trong cơ thể tôi.
Nếu ta tôi, phải chăng ta chỉ vẻ bề ngoài của tôi mà không liên quan gì đến tâm hồn tôi?
Nếu ta tâm hồn, tại sao ta lại cảm thấy đau buồn khi thấy tôi đi cùng người đàn ông khác, tại sao ta lại không thể chấp nhận khi thấy Bạch Gia Nghi chân chính và biết sự thật?
Rất nhiều dòng chữ ở mặt sau bức thư đã bị xóa đi mất và không còn đọc , ngoại trừ một câu.
[Nếu không có Cố Hi và không có Bạch Gia Nghi, liệu em có không?]
Sau khi đọc xong, tôi đốt lá thư đi.
Trên thế giới này vốn dĩ không có nếu như.
Và tôi, chỉ Cố Hi.
Vào năm thứ bảy sau khi cơ thể bị cướp đi, tôi cuối cùng cũng thành công giành lại.
Sau khi "mượn" cơ thể của tôi, " ta" đã sớm kết hôn, mang thai.
Sau khi giành lại cơ thể, tôi dứt khoát ly hôn, p.há đi cái thai trong bụng.
Tin tức ly hôn lập tức đứng đầu hotsearch tôi không quan tâm.
Tôi chỉ muốn nhanh chóng tìm lại người đã bị kẻ đ.oạt x.ác tổn thương đến thương tích đầy mình.
1.
"Tiểu Nghi, nên thức giấc rồi." Một người đàn ông khuôn mặt tràn đầy vẻ dịu dàng về phía tôi, hắn vươn tay, muốn giúp tôi vuốt thẳng lại phần tóc rối trước trán.
Tôi nghiêng đầu, tránh đi bàn tay của hắn.
Nhìn gương mặt quen thuộc suốt bảy năm trước mắt, tôi lạnh lùng mở miệng:
"Chúng ta ly hôn đi."
Hắn dường như không tin vào tai mình, biểu cảm trên mặt đông cứng lại.
Tôi không chút để ý, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, vươn tay muốn cảm nhận ánh mặt trời mà bản thân đã lâu không cảm nhận .
Bảy năm rồi, tôi đã phải chứng kiến người phụ nữ đó ổ trong cơ thể tôi suốt bảy năm kể từ sau vụ tai nạn ô tô.
Cô ta cưỡng ép, bắt linh hồn tôi phải rời khỏi cơ thể.
Còn ta, mang theo thân xác của tôi, ngụy trang thành tôi, hưởng thụ thương của gia đình tôi, dùng đích thực của tôi bàn đạp để lót đường.
Cô ta hết lần này đến lần khác lợi dụng , tham lam h.út từng giọt m.áu của rồi lại mỉm không .
Nói của ta đối với đã tan biến rồi.
Tôi chỉ có thể giương mắt bất lực người mình tường chút từng chút rơi vào trạng thái điên loạn, tự bản thân. thậm chí còn mắc t.rầm c.ảm nghiêm trọng, một mực muốn tự k.ết l.iễu sinh mệnh của bản thân.
Khi bệnh nặng nằm trong phòng bệnh, miệng không ngừng lặp đi lặp lại tên tôi, bác cầu xin ta đến thăm một lần chỉ nhận lại một câu :
"Hiện tại tôi đã có trai mới. Tôi không thể tiếp tục liên lạc với trai cũ nữa, nếu không trai tôi sẽ ghen, trái tim của ấy rất yếu đuối."
Kể từ đó, cảm giữa hai gia đình triệt để cắt đứt, mấy mươi năm giao cứ thế bị hủy hoại không còn gì.
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của cha mẹ, ta thậm chí còn thêm dầu vào lửa, giường như chỉ cầu mong tất cả mọi người không còn ai để ý đến ta nữa.
Như , ta mới có thể không cần tiếp tục ngụy trang thành dáng vẻ của tôi nữa, có thể không kiêng dè gì bản thân, lợi dùng ngoại hình, danh tiếng và thậm chí cả sự nghiệp của tôi để theo đuổi nam thần của ta.
Tôi kiểm tra cơ thể bản thân từng chút một, dấu vết luyện tập chăm chỉ trên tay tôi đã mờ đi gần như không còn chút gì.
Bàn tay tôi đã bị ta phủ đầy bằng những bộ móng đủ màu sắc đính kết đầy kim cương.
Mái tóc đen dài của tôi cũng bị sửa cho hơi xoăn.
Đây đều là những vết tích mà ta đã lưu lại trên cơ thể tôi.
Cho đến khi tôi tới chiếc bụng vốn phẳng lì của bản thân mà đã hơi phình ra, tôi nhịn không mà muốn n.ôn m.ửa.
"Cô ta" mang thai rồi.
Niềm vui giành lại cơ thể trong nháy mắt biến thành cảm giác ghê t.ởm đến b.uồn n.ôn, giống như trực tiếp bị dội cho một gáo nước lạnh ép cho tỉnh lại.
Một kẻ trộm cùng với một người đàn ông xa lạ, bọn chúng lợi dụng thân x.ác của tôi để những việc mà chỉ những người thân mật nhất mới dám . Sau đó còn để lại kết quả của tội ác đó trên cơ thể tôi.
Tôi cầm lấy điện thoại đặt bên cạnh, chuẩn bị rời khỏi cái nơi g.hê t.ởm này, chỉ cần ở lại đây thêm một giây thôi tôi cũng muốn dùng một mồi lửa t.hiêu đ.ốt đi tất cả.
Hơn nữa, tôi còn có một việc quan trọng cần phải .
Người của tôi, thanh mai trúc mã lớn lên cùng tôi từ nhỏ, Cố Hi, người mà hiện tại thậm chí tôi còn không biết là còn sống hay đã c.hết.
Tôi muốn đi tìm , đi cho biết, tôi vẫn .
Cái người mà đã tổn thương đó, không phải tôi.
Hoàn.
Bạn thấy sao?