36.
Ngày hôm sau, tôi đến nhà Đường An Nhiên như đã hẹn, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần khi thấy Đường An Nhiên tôi vẫn bị sốc trước sự xuất hiện của ấy.
Làn da trắng nõn ngày xưa nay trở nên đen sạm và thô ráp, trên mặt đầy những mụn đỏ dày đặc, có những mụn đặc biệt to và còn rỉ mủ.
Thân hình cao gầy gợi cảm ban đầu bây giờ giống như một cái thùng nước tròn, chiều cao gần 170cm đã giảm xuống còn 150cm.
Còn mái tóc dày mượt lúc này đã rụng thưa thớt, thậm chí còn có chút giống Cừu Thiên Trì trong Thần điêu đại hiệp.
Đối với một xinh đẹp từng rất tự hào về ngoại hình của mình, việc trở nên như thế này còn khó chịu hơn là gi3t ấy.
Đường An Nhiên thấy tôi rất kích , trong cổ họng phát ra một tiếng "khụ khụ", một tia sáng mạnh mẽ phát ra từ đôi mắt bị mỡ ép chỉ nhét vào một khe.
Dưới sự sắp xếp của sư phụ Lục Thanh Huyền, Đường An Nhiên và tôi đi vào một căn phòng kín. Bát quái treo khắp phòng, trên mặt đất vẽ những trận pháp phức tạp và những hình thù khó hiểu.
Đường An Nhiên và tôi nằm giữa phòng, hồi hộp chờ đợi bước tiếp theo, không biết từ lúc nào, tôi ngủ quên. Trong cơn choáng váng, tôi dường như đã đến một nơi vô cùng ấm áp.
Tôi cảm thấy cơ thể mình chưa bao giờ ấm áp đến thế, tứ chi tràn đầy sức lực, lòng bàn tay và lòng bàn chân nóng bừng, máu trong cơ thể như sống dậy, vui sướng ùa vào trong cơ thể, tôi biết mệnh cách của tôi đã quay trở lại.
Tôi mở mắt trước, sư phụ của Lục Thanh Huyền đang mỉm tôi, vào đôi mắt hiền lành của ông, mắt tôi chợt đỏ hoe, không khỏi ngồi bệt xuống đất khóc, như thể mình đã bị đối xử bất công.
Ông ấy bước tới, nhẹ nhàng xoa đầu tôi: "Khóc cho thỏa thích đi, từ nay về sau con cứ thoải mái đi lại trên con đường của chính mình."
Đường An Nhiên vẫn đang hôn mê, sư phụ của Lục Thanh Huyền với cha mẹ Đường An Nhiên, ấy sẽ ngủ ba ngày, ba ngày sau mọi thứ sẽ trở lại trạng thái ban đầu.
Vì không đưa tiền cho chúng tôi nên cha mẹ Đường An Nhiên không sợ chúng tôi bỏ chạy, nên ba người chúng tôi cứ vênh váo bước ra khỏi nhà họ Đường.
Sau khi giải quyết vấn đề của tôi, bước tiếp theo là giải quyết giáng đầu sư kia.
37.
Cố Hạo Trạch đưa giáng đầu sư đến một biệt thự ở ngoại ô như đã thỏa thuận, khi thấy trận pháp trong sân và mấy người chúng tôi, giáng đầu sư biết rằng mình đã bị lừa.
Cô quay lại chế nhạo Cố Hạo Trạch: "A Trạch, thật độc ác, với vợ chưa cưới của !"
"Hừ! Tôi có ý tốt giúp lại muốn mạng của tôi, tôi nhẫn nhịn đã lâu rồi."
Nhìn thấy Cố Hạo Trạch sắc mặt thay đổi, giáng đầu sư ánh mắt âm trầm, miệng lúc đóng lúc mở bắt đầu niệm ngữ khó hiểu.
Khi ngữ kết thúc, balo của Lục Thanh Huyền dưới gốc cây nổ tung, chất lỏng màu hồng bắn tung tóe khắp sàn nhà. Đó là cổ trùng màu hồng à?
Nếu thứ này vẫn còn trong cơ thể Cố Hạo Trạch, chẳng phải não Cố Hạo Trạch sẽ nổ tung sao?
Sắc mặt Cố Hạo Trạch lập tức tái nhợt, hiển nhiên cũng rất sợ hãi.
"Cố Hạo Trạch, chạy đi!"
Nhìn thấy Cố Hạo Trạch còn đứng ngốc ở nơi đó, tôi vội vàng kêu lên nhắc nhở.
Cậu ấy phản ứng nhanh chóng và chạy về phía chúng tôi, theo sát là một đàn rắn.
Tôi thậm chí không biết thế nào mà giáng đầu sư lại giấu nhiều con rắn trên người như , đồng thời tôi rất hối hận vì sao tôi lại đến đây với mấy người Lục Thanh Huyền
Tôi chỉ là một người bình thường thấy những con rắn và côn trùng này tôi thực sự sợ hãi và ghê tởm.
Bạn thấy sao?