Chỉ vì bình luận bay rằng, chính ở chỗ dì quản lý ký túc xá, ta sẽ gặp cậu chủ giàu có.
Còn tôi, khi tốt nghiệp thì theo Giang Cảnh Xuyên ra nước ngoài.
Cũng như thời cấp ba, tôi giúp cậu ta hoàn thành các đề tài nghiên cứu,
cậu ta đưa tôi đi tham dự các buổi tiệc, tâm trạng tốt thì dẫn tôi đi xem triển lãm tranh, lặn biển, nhảy dù…
Giang Cảnh Xuyên tuy tính cách ngỗ nghịch,
rất hào phóng và giỏi giao tiếp.
Ở cạnh cậu ta, tôi kiếm không ít tiền, cũng học rất nhiều điều.
Tính ra là lời to.
Dòng bình luận lại bắt đầu nhảy loạn:
【Tống Kiều đã “vô gặp” cậu chủ Tào tới ba trăm lần rồi, Tống Uyển đang gì ?】
【Aaaa sốt ruột quá! Trong kịch bản chỉ ấy bị Giang thiếu ức hiếp, không cuối cùng sẽ bên ai, chẳng lẽ sống độc đến già?】
【Tống Uyển định ở bên Giang thiếu cả đời à? Nam chính định sẵn là nữ chính Tống Kiều rồi mà!】
【Nếu tôi là Tống Uyển thì đã quyến rũ thiếu gia Hứa trong buổi tiệc lần trước rồi, nhà họ Hứa là gia tộc giàu nhất cảng thành đấy!】
【Thiếu gia Hứa thích kiểu ngực to, eo nhỏ, mông cong, chẳng phải ngầm chỉ Tống Kiều sao?】
Tối hôm đó, Tống Kiều đăng một bài lên Moments:
Ba bức ảnh.
Một là ta chụp thân mật với một gã tóc vàng.
Một là bức ảnh từng “ cờ” nhau với Giang Cảnh Xuyên.
Cuối cùng là bóng hai người nắm tay nhau trong ánh hoàng hôn.
Kèm dòng chữ:
【Nhiều người theo đuổi quá cũng thật phiền phức.】
“Đang xem gì ?”
Giang Cảnh Xuyên đột nhiên cởi trần bước ra từ sau lưng tôi,
tôi giật cả mình.
Thấy vẻ mặt tôi, cậu ta dường như rất vui.
“Đồ đạc về nước thu dọn xong chưa?”
“Thu xong rồi, thiếu gia.”
Giang Cảnh Xuyên gật đầu, rồi tiến lại gần.
Khi khoảng cách đủ gần để tôi cảm nhận rõ hơi ấm từ người cậu ta,
cậu ta liền tiện tay lấy luôn chiếc áo choàng tắm phía sau tôi.
Xong, thản nhiên bước đi.
Gần đây, Giang Cảnh Xuyên thường xuyên tạo ra bầu không khí thân mật kỳ lạ như .
Khiến tôi vô cùng đau đầu.
Nhưng cũng may, chương trình học gần như đã hoàn thành,
tôi sắp về nước thực tập rồi.
Mọi thứ… sắp kết thúc.
9
Ngày về nước, thiếu gia Hứa, Hứa Thiếu Nam, đích thân ra sân bay đón chúng tôi.
Anh ta tổ chức một buổi tiệc nhỏ trên du thuyền, mời tôi và Giang Cảnh Xuyên tham dự.
Vừa đến nơi, tôi đã thấy một đang tranh cãi với bảo vệ:
“Tại sao không cho tôi vào? Buổi tiệc này không phải mời hết thiếu gia tiểu thư nhà giàu Hải thị sao?
“Anh có biết trai tôi là ai không? Anh ấy là người giàu nhất Hải thị đấy!”
Giọng ấy nghe rất quen.
“Tống Kiều?”
Tôi kinh ngạc ta.
Tóc đỏ dựng đứng, trang điểm mắt khói đậm đặc,
mặc váy bó ánh kim lấp lánh.
Cô ta vẫn rất xinh đẹp.
Chỉ là trên người mang một vẻ phong trần đậm nét.
Tống Kiều thấy tôi, liền lảo đảo trên đôi giày cao gót bước tới.
“Chị? Đây là tiệc hào môn, chị đến đây gì?”
Tôi nghi ngờ hỏi:
“Tôi là con nuôi nhà họ Giang, sao lại không thể đến?”
“Cô…”
Tống Kiều tức đến giậm chân.
Cô ta chạy tới trước mặt Giang Cảnh Xuyên, cao ngạo :
“Giang Cảnh Xuyên, cho một cơ hội nhảy của tôi tối nay, thế nào?”
Nhờ vào mấy dòng bình luận bay,
trong đầu Tống Kiều vẫn tin Giang Cảnh Xuyên là một “chó săn ” của mình.
Giang Cảnh Xuyên ta như gặp ma, lại quay sang tôi.
Sau đó, tươi rói:
“Được thôi.”
【Ồ ôi, Giang thiếu cuối cùng đã nhận ra lòng mình rồi sao? Tôi bắt đầu muốn “đẩy thuyền” rồi đấy.】
【Cười chết mất, lúc trên đường tới đây Giang thiếu mời Tống Uyển nhảy, Tống Uyển từ chối, giờ thì ngu luôn rồi!】
【Tống Uyển đáng đời, chính ta tự tay đẩy Giang thiếu vào tay Tống Kiều đó.】
Tống Kiều thấy bình luận, càng kiêu ngạo hơn,
khoác tay Giang Cảnh Xuyên, lắc hông bước lên du thuyền.
Nhưng vừa bước lên, Giang Cảnh Xuyên liền lặng lẽ hất tay ta ra,
nhập hội trò chuyện với nhóm thiếu gia.
Tống Kiều bị bỏ lại một mình.
Vài tiểu thư nhà giàu thấy thế, thì thầm bàn tán:
“Cô ta là ai thế? Sao ăn mặc quê mùa ?”
“Nghe tiệc của thiếu gia Hứa luôn có một người ‘Joker’, chẳng lẽ là ta?”
Tống Kiều tưởng Joker là “quân bài lớn nhất”.
Đứng bên cạnh vừa kiêu ngạo vừa đắc ý.
Hoàn toàn quên rằng, Joker chỉ là quân bài hề mà thôi.
Vài thiếu gia cũng ý tới Tống Kiều, bắt đầu trêu chọc:
“Gần đây mắt thẩm mỹ của Giang thiếu… độc đáo ghê ha?”
“Sao lại mang một người thế này tới? Không cần Tống Uyển nữa à?”
“Tống Uyển?”
Giang Cảnh Xuyên khựng lại, liếc tôi.
“Đừng suốt ngày ghép tôi với ta, chẳng liên quan gì cả.”
Hứa Thiếu Nam bật :
“Giang thiếu, lời này là tự đó nha.”
Bình luận bay lại ùa tới:
【Quả nhiên Giang thiếu vội vã phủi sạch quan hệ với Tống Uyển rồi!】
【Các thiếu gia nhà giàu đang bàn về Tống Kiều kìa, đúng là nữ chính, đi đâu cũng là tâm điểm!】
Tống Kiều mím môi , e lệ bước tới gần Giang Cảnh Xuyên.
“Các đừng hiểu nhầm, tôi với Giang thiếu không phải loại quan hệ như mấy người nghĩ đâu.”
Đám thiếu gia nhau, mặt ai cũng khó hiểu.
Có người buông lời trêu chọc:
“Vậy là em còn độc thân à? Vậy sao không chơi với tụi chút nhỉ?”
Tống Kiều đỏ mặt:
“Không phải đâu, trai tôi sắp đến rồi, mấy chắc cũng biết ấy.”
“Ai ? Bọn quen à?”
Tống Kiều ngượng ngùng cúi đầu:
“Chờ ấy đến là biết ngay thôi.”
Tôi và Hứa thiếu đang chuyện về dự án đầu tư.
Tống Kiều lại chen vào.
“Ấy da, tiệc rượu mà chuyện công việc gì chứ? Chị từ hồi đi học đã chỉ biết học, không ngờ giờ vẫn nhàm chán .”
Hứa Thiếu Nam nhạt:
“Tống Uyển, chúng ta chuyện khác chút nhé.”
【Hứa thiếu đang chiều ý Tống Kiều kìa, chẳng lẽ ấy cũng thích Tống Kiều?】
【Đúng thật, nữ chính của chúng ta đúng là vạn người mê!】
Sau đó,
Tôi giới thiệu cho Hứa thiếu một địa điểm nhảy dù.
Anh ấy về mấy món đồ đấu giá ở Paris.
Tống Kiều nghe chẳng hiểu gì, đành cố lái đề tài:
“Thật ra trong nước cũng có nhiều chỗ vui mà.”
Hứa Thiếu gật đầu:
“Tống Uyển, tôi nghe ngư trường của lão Giang ở Nam Thành rất tốt, chỉ tiếc không mở cho công chúng.”
Tôi gật đầu: “Tôi từng gặp lão vài lần, để hôm nào giới thiệu cho .”
Tống Kiều tiếp lời không nổi,
lại len lén quay sang Giang Cảnh Xuyên.
Giang Cảnh Xuyên không hề né tránh sự tiếp cận của tôi,
thậm chí còn thân thiết.
Chỉ là lời mang ý trêu chọc ác ý.
Mấy cậu ấm, chiêu trong giới đều là người thông minh.
Bữa tiệc kiểu này là để trao đổi thông tin, tài nguyên.
Chỉ cần có giá trị, họ mới chịu quan tâm đến .
Mà người như Tống Kiều,
hoặc là trở thành trò cho người khác,
hoặc là không ai thèm để ý.
Thế bình luận bay vẫn không ngừng:
【Tống Kiều thật đỉnh, ở buổi tiệc kiểu này mà vẫn có thể như cá gặp nước!】
【Tống Kiều đúng là đóa hoa xã giao chính hiệu!】
Tống Kiều thấy, lại càng nhảy nhót hào hứng hơn.
Toàn hội trường đều đang nhạo ta.
Chỉ có mình ta chìm trong sự tung hô ảo tưởng của những dòng chữ…
mà không hề hay biết.
10
Tống Kiều nhận một cuộc gọi, rồi vội vàng chạy ra ngoài.
“Bạn trai em đến rồi, em ra đón ấy một chút.”
Chẳng bao lâu sau, ta khoác tay một người đàn ông tóc vàng, mặc quần tây bó lửng để lộ mắt cá chân bước vào.
Đúng là gã đàn ông tóc vàng mà từng khoe trong Moments.
Tống Kiều đi đến vị trí bắt mắt nhất, lớn tiếng giới thiệu:
“Đây chính là trai em.”
Lời vừa dứt, buổi tiệc rơi vào im lặng.
“Cao Phú Quý?”
Giang Cảnh Xuyên nheo mắt, người đàn ông trước mặt đầy hứng thú.
Gã tên Cao Phú Quý ánh mắt tránh né, gượng lấy lòng Giang Cảnh Xuyên.
Hắn kéo tay Tống Kiều, như muốn rút lui.
Lúc này, bình luận bay điên cuồng hiện ra:
【Cuối cùng cũng đợi khoảnh khắc này! Tống Kiều nhẫn nhịn bao năm, là để có màn lật mặt đỉnh cao hôm nay!】
【Mấy người trong buổi tiệc lúc nãy coi thường người khác, giờ biết trai Tống Kiều là thái tử gia nhà họ Cao, xem ai còn dám ngó lơ!】
【Còn cả Tống Uyển kia, con nuôi nhà họ Giang mà lên mặt với em , giờ chắc tức chết rồi!】
【Xin mời thưởng thức màn “trở mặt tập thể” hoành tráng!】
Bạn thấy sao?