Vì trên mặt ta có vết sẹo, nên bị mọi người gọi là cô nương xấu xí. Cố Nho hôn lên vết sẹo của ta, dịu dàng và trân quý: “Kiếp này ta giúp nàng bán hoa, đổi lấy dung mạo xinh đẹp cho nàng ở kiếp sau.” Nhưng sau đó, hắn một tay cưỡi ngựa, một tay ôm mỹ nữ dung mạo như hoa, mỉa mai ta: “Khuôn mặt xấu xí như vậy lại dám ở bên đường bán những bông hoa xinh đẹp.” Sao này, cô gái bán hoa biến mất. Cố Nho lại phát điên.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?