Tôi người đàn ông trước mặt.
Không thể phủ nhận rằng tôi từng thích hắn.
Đã từng đặt bao nhiêu kỳ vọng vào hắn.
Ở Thẩm gia không coi trọng cũng chưa từng thương.
Rất hy vọng chồng tương lai của mình, có thể toàn tâm toàn ý thương tôi.
Tôi từng mơ về cuộc sống hôn nhân tương lai của mình.
Ảo tưởng cùng Phó Cảnh Sâm tương cứu trong lúc hoạn nạn ân ái đến già.
Chỉ là đáng tiếc, ảo tưởng chung quy vẫn là ảo tưởng.
Tôi nhẹ nhàng rút tay ra: "Đi tắm rửa nghỉ ngơi đi.”
“Vậy còn em?”
“Tôi cũng muốn nghỉ ngơi, ngày mai còn phải dậy sớm.”
Nói xong, tôi đứng dậy đi ra ngoài:
“Xe Thẩm gia đón tôi sắp tới rồi, đêm nay dựa theo quy củ, tôi phải ở nhà mẹ đẻ.”
“Vậy tiễn em ra ngoài.”
Phó Cảnh Sâm giống như người chồng dịu dàng thương cảm nhất trên đời này, tự mình đưa tôi lên xe.
Tôi ngồi trên xe, đứng trong bóng đêm xe tôi đi xa.
Cũng không biết là thâm này, diễn ra thì có cần thiết gì.
Điện thoại di đột nhiên vang lên vài tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.
Tôi mở ra, là thông báo của một người lạ gửi tới.
Sau khi chấp nhận, đối phương rất nhanh gửi mấy tấm ảnh và video tới.
“Thẩm tiểu thư, tôi vốn không muốn quấy rầy .”
“Nhưng Phó Cảnh Sâm việc quá ác độc.”
“Tôi chỉ vì tiền của ta mà thôi, hiện tại, tôi bị đuổi học, thanh danh bị hủy, đã hai bàn tay trắng.”
“Thẩm tiểu thư, Phó Cảnh Sâm ta từ lâu đã không còn , cưới chỉ là bởi vì sạch sẽ, hắn là người đàn ông đầu tiên, cũng là người đàn ông duy nhất của .”
"Tin tôi đi, sau khi hai người kết hôn, ta cũng sẽ không hồi tâm chuyển ý đâu."
“Bởi vì Thẩm tiểu thư, không có khả năng như tôi.”
Tôi xem xong wechat gửi tới, mới mở ảnh chụp ra.
Chỉ là vội vàng liếc mắt một cái, tôi liền run rẩy tắt đi.
Những hình ảnh kia thật sự uế loạn không chịu nổi đến cực hạn.
Ở trong mắt Phó Cảnh Sâm, hắn chi tiền, cho nên có thể đối với những kia muốn gì thì .
Tôi có phải nên cảm tạ hắn, cho dù không tôi.
Lại còn coi tôi là thê tử mà tôn trọng, không ra chuyện ghê tởm như đối với tôi?
18
Ngày diễn ra hôn lễ, tôi thức dậy từ rất sớm.
Cũng triệt để, hạ quyết tâm.
Sau khi thu dọn xong xuôi, tôi lấy từ trong két sắt phòng khách ra mấy phần tài liệu.
Sau đó, gõ cửa phòng cha và mẹ kế.
Mẹ ruột của tôi xuất thân dòng dõi thư hương, sinh ra tôi không lâu liền trầm cảm mà chết.
Bà ấy để lại cho tôi rất ít cổ phần của Thẩm gia.
Bạn thấy sao?