Chuơng 7:
" Không ngờ Triệu Tổng lại soái như , thật khiến người ta mê mẫn."
" Không biết ta có vợ chưa nhỉ?"
" Có vợ hay không không quan trọng nhân của cũng ."
Theo sau là một loạt tiếng thở dài cảm thán ngao ngán và mơ mộng của đám phụ nữ.
Nghe đến giọng của mình trong đoạn ghi âm đó, đám phụ nữ đi đến trêu chọc Thái Miên Miên bất giác mặt mũi tái xanh, đó không phải là những gì bọn họ trước đây sao? Những lời lẽ lớn mật hi vọng vợ, nhân Triệu Kỳ Tân của các ả đều bị thu âm lại, mà đang mất kiên nhẫn mình kia, chỉ hận không thể tiến lên quẳng cho vài bạt tay. Nhưng mà ở đây đông người bất tiện chỉ biết ôm hận phủ phục. Thật ra Thái Miên Miên cũng không biết đoạn ghi âm từ đâu mà có, nó không sai biệt là từ cái điện thoại trong túi phát ra, đúng là vừa lúc như , còn nghĩ có người đang âm thầm giúp mình.
" Cô hay lắm, còn tưởng là quả hồng mềm, không ngờ cũng là người phụ nữ thủ đoạn, hèn gì không biết liêm sỉ như ..." Liễu Thúy Phiên câm hận , mà ngoài một số lời khó nghe ra thì cũng không thêm gì. Ngoài miệng thì người ta nhân này nhân nọ, rồi cái gì dựa vào nhan sắc để leo lên giường kim quy, suy cho cùng là bản thân không có vẻ ngoài dùng nên ghen ghét đố kị không phải sao. Huống hồ nếu họ biết gia thế của ' nhân' này sợ là mười tám đời tổ tông cũng không dám mảy may đắc tội đến.
Thống khoái vài lời, dưới ánh mắt nghiễm nhiên trong suốt không vẫn đục của Thái Miên Miên, bọn họ chính là cảm thấy vô cùng không nên lời, uất nghẹn đến nội thương. Cuối cùng cũng chỉ hừ hừ cho qua liền một đám lục tục kéo về.
Lúc này, Thái Miên Miên mới lục lọi điện thoại trong túi ra, thấy có một cuộc gọi nhỡ, số trên màn hình không ai khác chính là của Triệu Kỳ Tân, người chồng trước này của dạo gần đây rất lạ nha. Nhìn xung quanh, hiện tại vẫn là nên tìm một chỗ kín đáo gọi lại cho mới . May mà hiện tại vẫn chưa đến lúc vào giờ, cho nên ôm một bụng nghi vấn, Thái Miên Miên liền lẻn đi một góc chuyện điện thoại.
" Alo. Chào buổi sáng Miên Miên." Giọng nam trầm thấp trong điện thoại vang lên.
" Kỳ Tân, sao lại gọi cho em? Còn chuông điện thoại?" Thái Miên Miên nghe giọng, hình như mới thức thì phải, nếu mới thức thì sao lại gọi điện thoại đến cho ngay , có chuyện gấp gì sao? Nhớ đến chuyện Lý Dược Dao với mình, nên tin hay không đây.
" Bảo bối, nhớ em không gọi sao?" Ủy khuất, ủy khất.
"..." Càng lúc càng thấy sai sai - Thái Miên Miên nghĩ, người đàn ông lạnh lùng, thâm trầm ngày nào sao bây giờ giở giọng ra là đều mang hơi thở lưu manh, hoa hoa công tử, mỗi câu mỗi chữ đều trêu ghẹo người ta ? Chẳng lẽ uống nhầm thuốc? Cô mới không quen giọng điệu này a.
" Là ba mẹ sắp về, báo với chúng ta trước một tiếng để chuẩn bị." Anh vừa vào điện thoại, nào biết khi nghe đến việc Triệu ba ba và Triệu ma ma sắp về, trái tim mấy ngày an bình của liền không nhịn cảm thấy chua xót, là thực sự chỉ dỗ đóng một vở kịch vợ chồng ân ái cho hai người họ thấy, sau đó đợi họ rời đi rồi sẽ lại trở về bộ dáng lạnh lùng sao.
" Ừm em biết rồi." Cô ỉu xìu đáp lại.
" Tiểu Miên em không khỏe sao? Nghỉ ngơi mới có một tuần, nếu cảm thấy không ổn thì về đi, đến đón em." Giọng đầu dây bên kia liền lộ ra chút sốt ruột, biết đã cương quyết bắt nghỉ thêm rồi. Không biết chừng nào mới chịu trở về đây?
" Em không sao. Còn nhạc chuông điện thoại của em từ lúc nào đã thành như rồi?" Chắc chắn là chồng cũ của lại giở trò gì rồi.
" Là gì?" Anh giả vờ không biết lại.
" Không biết thật sự? Vậy không có chuyện gì nữa em cúp máy đây." Nói đoạn không đợi thêm lời nào đã vội tắt, bởi vì nghe bên đầu dây bên kia có tiếng của Lý Dược Dao.
----Phân cách tuyến rối loạn đầy thủ đoạn----
Bên đầu dây bên kia đã vội ngắt, Triệu Kỳ Tân vừa bực mình vừa hụt hẫng, nếu có ngay tại đây thật muốn đánh vào mông vài cái vì cái tội còn chưa có xong đã vội tắt này, trong lòng lại có chút cảm giác khoái trá không nên lời, vẫn là sáng nghe thấy giọng của tâm sẽ dễ dàng tốt lên , bây giờ thì mối quan hệ họ đã cải thiện không ít, mà sao lại có thể đưa trở về nhà đây. Nhớ đến bên kia Đại Lực từng cho lời khuyên. " Chỉ cần 'ăn' , sau đó phát huy công phu 'dịu dàng, đeo bám, chăm sóc' triền miên dai dẳng không sớm thì muộn đại tẩu cũng sẽ về thôi."
" A Kỳ!!!" Lý Dược Dao đầu dây bên kia đã gọi đến lần thứ ba rồi, ban đầu là ta gọi đến cho trước, sau đó lại bắt điện thoại khác, mặc dù không nghe hoàn chỉnh đoạn đối thoại bản thân ta cũng biết đó là Thái Miên Miên, nghe thấy giọng điệu không đứng đắn của , còn có một tiếng 'Bảo bối' như là kim châm vào lòng ta, trong đầu trăm phương ngàn kế nảy ra, mà sao có thể để phần sủng nịnh ấy chỉ còn của mình đây. Có chết Lý Dược Dao cũng không muốn thừa nhận rằng, người đàn ông này đã một người phụ nữ khác.
Mà bên kia, nghe thấy tiếng gọi của ta, Triệu Kỳ Tân liền lộ ra thần sắc không kiên nhẫn. Thực ra, thuở nhỏ là một người rất khó gần, bản tính không khác gì cha mình lắm, suốt ngày lầm lầm lì lì, huấn luyện công phu để trở thành một ám vệ của đại gia tộc. Trong trường ngoài vẻ ngoài dễ , hầu như không có người nào cho đến khi quen biết với Lý Dược Dao, ta người đầu tiên của , nên đã từng trân trọng cảm bè tốt đẹp đó. Điều này dẫn đến, khiến cho nhiều người hiểu lầm là này và chính ta từng nghĩ như . Nhưng tất cả đều đã chấm dứt kể từ lần đó... cảm giác thất vọng vẫn còn đọng đến bây giờ. " Sao lại gọi cho tôi?"
" A Kỳ... cho em xin lỗi không? Em trở về rồi, không đi nữa. Chúng ta trở về như trước kia đi?" Bên kia Lý Dược Dao đã giả vờ lên tiếng khóc nấc, chuyện năm đó không nhiều người biết, huống hồ ta biết rõ Triệu Kỳ Tân cũng không hiểu rõ sự mà đem chuyện đó đi rêu rao, cho nên mặc kệ có tha thứ cho ta không và mặc kệ biết bao nhiêu, ta vẫn muốn đeo bám cho đến cùng mới .
Mà chuyện năm đó, nếu người ngoài vào đều sẽ nghĩ rằng, là do Triệu ba ba và Triệu ma ma chèn ép ta, bởi vì năm đó, hai người đã từng gặp ta không ít hơn một lần và lần nào sau khi họ đi ta cũng ra vẻ mình chịu uất ức, sau đó thì bản thân lại mất tích không dấu vết...
Khóc, cũng không còn là cậu thiếu niên dễ tin người năm đó, nếu không phải vì một tia để ý của Hoắc tổng bên kia thì sợ bản thân không chỉ bị trầy trật mà không biết có thể bảo toàn tính mạng không nữa. " Chúng ta không còn có gì để với nhau!!!"
" Khoan A Kỳ, em cầu xin , gặp nhau một lần không. Thứ năm tuần này 4h chiều, tại Khải Lục. Một lần thôi, em sẽ rời đi. Em thề!" Cô ta nức nở van xin, chuyện năm đó, ta còn không nghĩ đến thực ra Triệu Kỳ Tân đã sớm biết rồi, đến bây giờ có chuyện gì cũng sẽ vô vọng thôi.
" Được." Anh thống khoái đồng ý. Có một số người cần phải chuyện đàng hoàng rồi tính toán một lần luôn.
Một nụ lóe lên trên môi Lý Dược Dao, vừa ngắt điện thoại của Triệu Kỳ Tân, ta liền nhấn một dãy số khác. Chuyện mà ta đã muốn thì không thể không , dù rằng không thể ngay lập tức thu phục người đàn ông Triệu Kỳ Tân này, khả năng giải quyết người phụ nữ của ta vẫn có thể. Thái Miên Miên a Thái Miên Miên, để ta sắp xếp cho một chuyện cờ mới a.
" Thái Miên Miên, muốn tin chuyện tôi hay không thì tùy. Chỉ cần đúng 4h thứ năm tại Khải Lục, tôi sẽ chứng minh điều tôi là sự thật."
Lại nhanh tay nhắn tin còn lại cho Ngô Hàm, ai, ra còn phải nên bồi đáp cho người đàn ông này . Nếu không phải vì mục đích theo dõi Triệu Kỳ Tân, phát hiện nhà của Thái Miên Miên và vô bắt gặp cảnh Triệu Kỳ Tân đánh ta thì ta cũng không biết đến người đàn ông này. Đã như thì không bằng tuơng kế tựu kế thêm ta vào kế hoạch.
" Tôi biết , không cần biết tôi là ai. Muốn Thái Miên Miên thuộc về mình thì ngày kia 4h đón gặp ấy tại Khải Lục. Không đến hối tiếc cũng muộn." Cái ta đưa ra chỉ là một cơ hội, nếu ta thông minh chắc chắn sẽ biết tận dụng cơ hội này.
Tác giả: Hết chương sau là có H rồi, ráng ngậm đắng nuốt cay thêm một chương nữa nhá. :sweat: :sweat:
Bạn thấy sao?