[TIẾP THEO]
Một tuần sau, Thái Miên Miên cũng đã có thể đi lại bình thường, liền qua với Triệu Kỳ Tân không cần ở lại chăm sóc nữa, như sẽ trễ nãi công việc của . Mặc dù vô cùng không cam tâm, trong bụng gào thét muốn tiếp tục ở bên cạnh , binh pháp Tôn Tử có câu, dục tốc bất đạt (*) cũng miễn cưỡng gật đầu đồng ý, cố chấp rằng không có thời gian thu xếp đồ đạt nên quần áo của vẫn để lại trong nhà , Thái Miên Miên cũng không cảm thấy phiền gì.
" Em nhớ chăm sóc bản thân đấy!" Cô tiễn ra cửa, còn lưu luyến để lại một câu khiến vừa phiền lòng vừa ngọt ngào.
" Biết rồi khổ lắm, mãi!"
Một tuần này trôi qua với còn vui vẻ và hạnh phúc hơn ba năm gộp lại, đột nhiên thay đổi, thái độ với mọi người vẫn như cũ đối với thì khác nhiều lắm lắm. Trước đây nào thấy sẽ dịu dàng, ôn nhu với mình, bây giờ dường như mọi lúc mọi nơi đều sẽ để tâm đến , lo lắng cho trước tiên. Nếu không phải cảm giác vẫn là , gương mặt đó biểu cảm đó là , còn sợ giống như mấy cuốn tiểu thuyết ngôn trùng sinh có người đàn ông khác trong .
Nhưng mà, xoa xoa gò má đỏ bừng, càng như trái tim vừa mới vỡ nát của chẳng mấy chốc lại biến nguyên lại mất, càng lúc càng không còn lạnh lùng với nữa, sẽ nuông chiều , sẽ quan tâm , sẽ sủng nịnh , hơn hết còn mờ ám với nữa. Giống như mỗi khi ăn, sẽ cường thế nửa dỗ ngọt nửa bắt buộc phải ngồi cùng với , sau đó hay trêu chọc , hôn lên gáy , sờ soạng trước người lung tung, khiến miệng thờ dốc, mặt đỏ hây hây, vẻ mặt lúc đó rất... khiến người ra nghĩ rằng bản thân chỉ là đang suy nghĩ nhiều. Hay mỗi lần thoa thuốc cho , ánh mắt lúc đấy nóng rực, giống như con sói hoang tìm thỏ nhỏ, dễ dàng một ngụm ăn sạch .
Vì sao lại thay đổi lớn như , Thái Miên Miên thầm suy đoán, không sớm thì muộn cũng sẽ có người đến cho biết vì sao.
Cùng chiều hôm đó, quả nhiên Thái Miên Miên đã gặp nhân vật không mời mà đến này.
Vừa mở cửa, vốn nghĩ sẽ gặp Đại Lực sẽ đến mang trang phục của đi, đến lúc mở cửa ra lại là một . Khuôn mặt của liền hiện lên một vẻ bài xích kinh điển khi thấy tiểu tam của chồng mình . " Cô đến đây để gì?" Bao giờ khi hai người gặp mặt nhau, có cảm giác tên Lí Dược Dao này rất coi thường , sự coi thường ấy thể hiện rõ ràng nơi ánh mắt, cử chỉ, hành , cũng khiến cảm thấy vô cùng chán ghét.
Uốn một lọn tóc xoăn, Lí Dược Dao nhẹ nhàng. " Đến gặp không sao?" Nhìn bộ dáng của , ta nhạt, thảo nào mấy năm qua, không hề chạm vào , xinh đẹp thì có xinh đẹp, thậm chí là hơn ta lại thiếu đi nét quyến rũ của phụ nữ, nếu là một người đàn ông bình thường e là sẽ còn lòng với , với người có tính cách mạnh mẽ như Triệu Kỳ Tân nào sẽ để ý đến. Vậy mà những việc mấy ngày qua của khiến suy nghĩ này của ta bị lung lay dữ dội, đến mức ta phải xuất hiện để chặn đứng mọi mối nguy ảnh hưởng đến việc ta thay thế trở thành Triệu Thiếu phu nhân tương lai .
" Chúng ta không có chuyện gì để với nhau." Thái Miên Miên bực mình sập cửa lại bị ta ngăn lại.
Miết môi đỏ chót, ta cúi người kề sát với vành tai , nhỏ giọng vài câu. " Cô có muốn biết vì sao những ngày qua Kỳ Tân lại thay đổi thái độ đột ngột với không?" Cô ta thần bí. " Là vì 2 tháng nữa Triệu gia hai người sẽ về." Triệu ba ba và Triệu ma ma sẽ về.
" Còn chuyện gì nữa không?" Mày nhỏ của Thái Miên Miên hơi nhăn lại.
" Được rồi. Cô cứ suy nghĩ đi." Cô ta nhạt , sau đó hả hê , rồi xoay người bước đi.
Tối hôm đó, không đến căn hộ của Thái Miên Miên liền ôm mối nhọc lòng lên giường ngủ. Anh trước giờ trong mắt không phải là một người đổi mặt như lật sách, tính cách trước sau như một lạnh lùng có chút nghiêm khắc, chưa bao giờ lại sủng nịnh một ai khác như những ngày qua khiến vừa vui vẻ vừa lo lắng. Hoặc giả đang đóng một vở kịch cảm vợ chồng mặn nồng với để hai tháng sau có thể diễn trước mặt Triệu ba ba và Triệu ma ma đến không có sai sót? Nhưng sẽ là người vì thái độ của hai người họ mà phải ra sức lấy lòng một người mà chán ghét là ư? Quan hệ của với Lí Dược Dao là gì? Vốn đây là những điều mà không muốn để tâm đến nữa, sự dịu dàng và ôn nhu của những ngày qua khiến cho trái tim vừa tìm một chút an bình của lại nóng lên, không thể không nghĩ đến . Thật là rắc rối. Thái Miên Miên chôn đầu trong chăn, nghĩ mãi cũng không biết đáp án, cuối cùng thiếp đi trong mớ ngổn ngang suy nghĩ.
Sáng sớm hôm sau, lại đến văn phòng việc bình thường, hôm nay ánh mắt mọi người rất lạ, có người chầm chầm, có người lầm bầm nhỏ với nhau, cũng có người ra vào chỉ chỉ trỏ trỏ, bị nhiều người như ý một cách không hề che dấu, Thái Miên Miên dù có vô tâm cỡ nào cũng nhận ra .
Vừa bước vào phòng ban của mình, trưởng phòng Liễu Thúy Phiên giống như đã chờ sẵn, thấy là liền cất giọng . " Còn tưởng là ai, cũng chỉ là một dạng bán sắc cầu vinh. May cho ta là kim chủ vừa giàu vừa lắm tiền, lại soái như . Ha ha... không biết là bao lâu."
Mặc nhiên không quan tâm tới lời đám phụ nữ còn lại trong văn phòng gì, Thái Miên Miên vẫn nghiêm chỉnh ngồi vào bàn việc, đã nghĩ việc một tuần rồi, công văn trên bàn cũng đã cao cao, nếu không nhanh sợ là trưa nay không thể ăn cơm rồi. Thấy , lao đầu vào giải quyết nhanh hết đống công văn, còn phải gọi bộ phận kiểm định của văn phòng chiều nay theo đến công trường để kiểm tra mấy loại máy móc kia nữa.
Mắt thấy ngó lơ bọn họ, đám người Liễu Thúy Phiên càng bực tức, lắc mông đến bao vây bàn của , mỉa. " Chúng tôi là đến đấy, Thái Miên Miên. Tự cho mình là cao sang. Hứ!!! Cũng chỉ là biết dùng nhan sắc dụ dỗ đàn ông thôi." Chuyện Triệu Kỳ Tân xuất hiện tại căn hộ của sớm đã phát tán khắp công ty, ai cũng đều nghĩ sớm trở thành nhân của rồi, đám phụ nữ phát cuồng vì càng thêm bực tức , mới có một ngày mà đã... Cho nên một đám phụ nữ rảnh rỗi, túm tụm lại ức hiếp cũng vì để xả cơn tức giận này thôi.
Tác giả: Tình huống 1: Nữ chính vùng lên phản bác đám người kia. Tình huống 2: Nhân vật phụ xuất hiện. Mọi người chọn cái nào?
Bạn thấy sao?