Đúng lúc Cố Cửu Từ chuyển kênh, tin tức tài chính hiện lên trên màn hình.
“Xem cái này đi,” ba Cố đột nhiên lên tiếng, tỏ ra rất hứng thú. Cố Cửu Từ đặt điều khiển xuống, ngồi cùng ba xem bản tin.
Thực ra, Cố Cửu Từ không mấy quan tâm đến tin tức tài chính, lần này tin tức có điều gì đó đặc biệt.
"Xin chào các khán giả, chào mừng đến với Tài chính Đế Kinh. Mùa hè này là mùa cao điểm của bất sản, và thành phố Đế Kinh đã tung ra một số lô đất lớn, thu hút sự ý của các nhà đầu tư bất sản."
Ngay sau phần giới thiệu, màn hình hiển thị bảng danh sách các lô đất đang đấu giá. Cố Cửu Từ nhớ mơ hồ rằng kiếp trước, Cố gia cũng tham gia cuộc đấu giá này.
Khi đó, Hoắc Minh Triệt vì mà uy h.i.ế.p Tưởng gia, và Tưởng Ngọc Đường cầu xin giúp đỡ. Không còn cách nào khác, đành mượn tiền của cả. Anh cả đã rút toàn bộ tiền từ tài khoản công ty để giúp , điều này dẫn đến việc Cố thị gặp khó khăn trong hợp tác với ngân hàng và không thể lấy lô đất mong muốn. Cuối cùng, Cố gia bị thụt lùi so với các công ty khác, cho con đường phát triển gặp trở ngại lớn.
Cố Cửu Từ nhớ rất rõ, cả rất coi trọng lô đất A-1128. Lần này, sẽ không dại dột lặp lại sai lầm cũ và để tài sản của gia đình mình rơi vào tay Tưởng gia nữa.
Trong lúc đó, MC tiếp tục giới thiệu về các lô đất đang đấu giá.
“Nếu về lô đất có giá trị nhất trong lần đấu giá này, thì đó là lô A-1110, nằm gần điểm giao thông trọng yếu và là nơi trụ sở của nhiều công ty bất sản nổi tiếng.”
Cố Thanh Nguyên gật gù trước lời phân tích của MC. “Ừm, MC này cũng có chút hiểu biết, vẫn chưa nắm điểm mấu chốt. Cố Khiêm, lần này chúng ta tham gia đấu giá, con đã có mục tiêu chưa?”
Nghe đến đây, Cố Cửu Từ lập tức ngồi thẳng dậy, lắng nghe chăm . Cố Khiêm không vội vàng mà chậm rãi trả lời: “Trong lòng con đã có hai mục tiêu.”
"Hai mục tiêu nào?" Cố Cửu Từ không đợi bài phát biểu dài dòng của cả nữa, sốt ruột nghiêng người qua hỏi. Cố Thanh Nguyên vào mắt con , rồi quay sang con trai mình, giọng đầy ý vị sâu xa. "Ồ, thử xem nào."
Ngồi trên sofa còn có Hứa Vận Nhi, khi thấy gia đình họ bàn luận hợp ý với nhau, dường như có một bức tường vô hình nào đó ngăn cách ta ra ngoài. Loại cảm giác này khiến ta khó chịu vô cùng, cố ý phát ra âm thanh để gián đoạn cuộc trò chuyện của cha con nhà họ. "Cửu Từ, em không hiểu chuyện này đâu, đừng xáo trộn cả lên."
Bạn thấy sao?