Trong lòng Cố Cửu Từ nhạt, dĩ nhiên biết nữ sáu này sẽ không người khác thích. Kiếp trước, 《 Đẹp nhất thời quang》cũng giống như《 Vườn sao băng》, trở thành bộ phim hay nhất thời đại, khiến người xem khó quên. Bộ phim đó phần lớn hướng tới người xem độ tuổi thanh thiếu niên, ào ào tích lũy duyên phận người xem, sau đó bùng nổ. Duy chỉ có nữ sáu, bởi vì không lấy cảm của người xem, dần dần bị khán giả lãng quên, ban đầu diễn nữ sáu là diễn viên thực lực, vì diễn quá tốt, lại bị người xem mắng rất thê thảm, phải mất vài năm sau mới dùng kỹ năng diễn xuất để xoay ngược lấy lại thiện cảm của khán giả.
Không sai! Cố Cửu Từ chính là cố ý. Nếu Hứa Vận Nhi thật muốn tiến vào tổ kịch 《 Đẹp nhất thời quang》như , thì sẽ đưa cho Hứa Vận Nhi một phần lễ vật "kinh ngạc vui mừng"!
Nếu đã không từ chối Hứa Vận Nhi , còn không bằng dùng gậy ông đập lưng ông, để cho hết thảy mọi chuyện ở trong lòng bàn tay của mình.
"Nha! Thì ra chị không thích nhân vật này! Tôi còn tưởng chị rất muốn tiến vào tổ kịch 《 Đẹp nhất thời quang》! Dẫu sao đạo diễn Lý Nhạc An cũng là đạo diễn nổi tiếng, nếu chị không muốn diễn nhân vật nữ sáu, tôi đem tờ đơn đăng ký này bỏ đi !"
Quả nhiên, trên mặt Hứa Vận Nhi xuất hiện thần sắc do dự, Cố Cửu Từ bộ xin lỗi một tiếng. Lập tức đưa tay muốn lấy tờ đơn đăng ký trong tay Hứa Vận Nhi.
Hứa Vận Nhi đang do dự, chợt nghe Cố Cửu Từ như , vội vàng rụt tay một cái, tránh khỏi tay Cố Cửu Từ. "Không không không, A Từ đúng, nhân vật nữ sáu này cũng rất tốt, chị muốn thử một lần!"
Hứa Vận Nhi bề ngoài biểu hiện dáng vẻ hết sức mong muốn vai diễn này, trong lòng lại tan vỡ muốn hộc máu. Cố Cửu Từ cố ý bộ như không biết diễn biến nội tâm phong phú của Hứa Vận Nhi, trong lòng nín thu tay về, còn tiện thể nhắc nhở: "Vậy cũng tốt, tám giờ sáng mai tổ chức thử vai nữ sáu, chị nhất định không nên tới trễ đó!"
Trong lòng Hứa Vận Nhi tràn ngập lo lắng, căn bản không ý tới giọng điệu của Cố Cửu Từ bây giờ.
Lúc này, dì Phúc đẩy cửa đi vào, thấy Hứa Vận Nhi cũng ở đây, trong mắt lập tức thoáng qua không thích, sau đó vẻ mặt ôn hòa Cố Cửu Từ : "A Từ, ba cháu về rồi, xuống nhà ăn cơm tối thôi."
"A... Giờ cháu mới nhớ, cháu đói cả ngày nay rồi, cháu xuống ngay bây giờ!" Cố Cửu Từ sờ bụng, hướng dì Phúc một tiếng, liền vội vàng đứng lên đi vào phòng vệ sinh.
Bạn thấy sao?