Hứa Vận Nhi cố ý về mấu chốt, trước khi vẫn chưa nắm chắc 100% trong tay, ta sẽ không hứa chắc chắn với Tưởng Ngọc Đường.
"Được! Bây giờ sẽ đi điều tra!" Tưởng Ngọc Đường lập tức trả lời.
Cúp điện thoại, Hứa Vận Nhi nắm chặt lòng bàn tay, sắc mặt tối sầm lại. Cố Cửu Từ, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho !
Cố Cửu Từ xuống đến đại sảnh tầng một, đi tới cửa vừa đúng lúc thấy hai bị một đám người săn tìm minh tinh vây quanh.
"Tôi đã cả tám trăm lần rồi, tiểu gia đây không muốn minh tinh, cho dù có minh tinh đi chăng nữa thì cũng chướng mắt mấy cái công ty quản lý nát của các người, tránh ra tránh ra!"
Cố Thất Giác mất kiên nhẫn đưa tay gạt đám người tìm kiếm minh tinh đang không ngừng muốn đưa danh thiếp cho ấy ra. Lúc định tiếp, thấy em Cố Cửu Từ của mình đi về phía này. Anh ấy lập tức nở một nụ sáng chói, lộ ra hai cái răng khểnh nhỏ, vừa rực rỡ vừa đẹp trai, giống như thần tượng trong truyện manga thanh xuân dào dạt, là nam chính hoạt bát tràn đầy sức sống.
Nhưng nụ của chàng thiếu niên không phải là dành cho nhân vật nữ chính hay , mà là dành cho em ruột của ấy.
Nhìn thấy nụ như thế của hai, tâm trạng Cố Cửu Từ cũng tốt lên, bước nhanh về phía ta. "Thế nào? Có kết quả rồi sao?"
Anh hai vừa đi qua vừa hỏi, tác tỉ mỉ thành thạo đội mũ bảo hiểm lên cho .
"Em đã nhắn ở trong group chat rồi, chưa xem à?" Cố Cửu Từ bĩu môi giả bộ không vui, dọa cho mặt hai biến sắc, luống cuống không ngừng vừa xin lỗi vừa lấy điện thoại ra xem.
"Vừa nãy nhàm chán quá nên hai chơi một ván Vương Giả, bây giờ xem ngay đây!" Cố Cửu Từ cong môi, bây giờ trò chơi vẫn chỉ là trò chơi, mấy tháng sau, cụm từ điện cạnh mới xuất hiện trong tầm của mọi người.
Mà không lâu sau đó, hai sẽ trở thành người nổi tiếng nhất Trung Quốc, tuyển thủ điện cạnh có nhân khí cao nhất. Nhưng kiếp trước, chỉ cảm thấy hai chọn công việc không đàng hoàng, thậm chí mỗi lần hai tìm chơi game đều khịt mũi coi thường. Nhớ lại đoạn hồi ức ngắn ngủi của kiếp trước, Cố Cửu Từ đột nhiên phát hiện, dường như chưa từng bất cứ điều gì cho người thân, mà người thân lại toàn lực đem tất cả thương dành cho .
Chưa đầy một giây sau, nụ trên mặt Cố Thất Giác càng rạng rỡ hơn, thậm chí còn kích hơn cả bản thân Cố Cửu Từ, ấy nắm chặt bả vai . "Anh biết ngay A Từ của chúng ta là lợi nhất mà! Muốn vai diễn nào đều có thể lấy!"
Bạn thấy sao?